[Bhtt – Edit – Hoàn] Xuân Như Cựu – Nhược Hoa Từ Thụ – Ngoại truyện – Chương 118 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Bhtt – Edit – Hoàn] Xuân Như Cựu – Nhược Hoa Từ Thụ - Ngoại truyện - Chương 118

BẠN ĐANG ĐỌC

Tác giả: Nhược Hoa Từ Thụ
Ngày hoàn thành: 2017-02-15
Link gốc Tấn Giang: http://www. jjwxc. net/onebook. php? novelid=2803669
Translator: QT ca ca & GG tỷ tỷ
Editor: Han Jin
Số chương: 122 chương (116 chương chính văn 6 chương phiên ngoại)
Tình…

#bachhop
#bhtt
#edit
#nhuochoatuthu
#tiểu-thuyết-chung
#trongsinh
#xuannhucuu

Vệ Tú vốn không uống rượu, lần duy nhất Bộc Dương nhìn thấy nàng ấy uống rượu là lần đó, lúc các nàng thành hôn, uổng rượu hợp cẩn.

Nàng không thường uống rượu, đương nhiên cũng không uống được bao nhiêu, chuyện này vốn không phải là bí mật trong cung. Chu Sâm là con trai của quận chúa, vào cung dự yến thì quận chúa không thể không hỏi thăm vài chuyện cho hắn, đương nhiên sẽ không thể hoàn toàn không biết gì.

Như vậy mà còn muốn rót rượu cho Tú Tú là muốn làm gì chứ?

Bộc Dương cực kì tức giận, giận Chu Sâm không có ánh mắt, lại ghen khi Vệ Tú không từ chối. Ngẫu nhiên có ngày tổ chức yến tiệc, nàng khuyên Tú Tú uống rượu, cũng muốn nàng ấy uống cùng nàng nhưng Tú Tú đều không đồng ý.

Bộc Dương đuổi Liễu tứ công tử đi, ghen tuông nhìn về phía Vệ Tú.

Mỗi hành động của nàng đều là tiêu điểm của bữa tiệc. Một hàng thái giám phía sau và ánh mắt của các đại thần đều cố ý hoặc vô tình mà chuyển tới bên này.

Bệ hạ còn chưa tới gần thì Chu Sâm đã phát hiện, thu lại tay đang cầm ly rượu, nhìn Vệ Tú. Ánh mắt Vệ Tú bình tĩnh, trong ánh mắt toàn là ý cười cũng theo đó mà quay đầu.

Bộc Dương đã đến bên cạnh hai người họ.

Chu Sâm vội vàng hành lễ, Vệ tú cũng hơi cúi đầu.

\”Miễn lễ.\” Bộc Dương lên tiếng, làm như đỡ Vệ Tú sau đó đưa tay đặt trên tựa lưng của xe lăn, cười nói với Chu Sâm. \”Mấy hôm không thấy ngươi, mẫu thân ngươi vẫn tốt chứ?\”

\”Mẫu thân mạnh khỏe, đặc biệt lệnh cho thần hỏi thăm sức khỏe của bệ hạ.\” Chu sâm vội trả lời.

Bộc Dương thoáng gật đầu, ánh mắt lướt qua chén rượu trong tay Vệ Tú, ghen tuông lại từng đợt dâng lên trong lòng, ào ào trào ra ngoài.

\”Tài văn chương của Chu khanh rất tốt, câu từ nhẹ nhàng rất hợp ý ta.\” Vệ Tú dường như lại không cảm nhận được gì, nói với Bộc Dương.

\”Có thể được nàng khen ngợi cũng không dễ nha.\” Bộc Dương cười cười. Chu Sâm vui vẻ, vừa định lên tiếng thì Bộc Dương lại nhìn hắn. \”Trẫm cùng hoàng phu như một, sở thích cũng rất giống nhau, nếu hoàng phu đã nói ngươi tốt thì chắc chắn là tốt.\”

Chu Sâm cảm thấy trong lời này có thâm ý nhưng tỉ mỉ ngẫm lại cũng không hiểu được ý nghĩa bên trong, vội vàng cảm tạ bệ hạ khen ngợi. Rồi hắn lại thấy trong tay mình có rượu nhưng không kính bệ hạ một ly thì quả là khinh mạn, vội vàng nâng ly, kính rượu cho Bộc Dương.

\”Thần cung chúc bệ hạ, giang sơn trường tồn, mãi giữ thanh xuân.\”

\”Ái khanh có lòng.\” Bộc Dương cười rồi nhìn quanh \”Rượu của trẫm đâu?\” Lời còn chưa nói hết thì đã lấy đi ly rượu trong tay Vệ Tú, uống cạn.

Tần Khôn đứng phía sau, cầm ly ngự dụng của hoàng đế cũng đã đưa ra nhưng nhìn thấy như vậy cũng chỉ lặng lẽ thu lại tay mình, coi như cái gì cũng chưa làm.

Uống rượu xong thì Bộc Dương lập tức đưa lại ly rượu cho Vệ Tú, cũng không nhìn Vệ Tú mà chỉ tùy tiện thả tay để Vệ Tú thuận thế mà nhận lấy, cử chỉ của hai người rất tự nhiên cũng không hề làm như cố ý.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.