BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Nhược Hoa Từ Thụ
Ngày hoàn thành: 2017-02-15
Link gốc Tấn Giang: http://www. jjwxc. net/onebook. php? novelid=2803669
Translator: QT ca ca & GG tỷ tỷ
Editor: Han Jin
Số chương: 122 chương (116 chương chính văn 6 chương phiên ngoại)
Tình…
#bachhop
#bhtt
#edit
#nhuochoatuthu
#tiểu-thuyết-chung
#trongsinh
#xuannhucuu
Bộc Dương chỉ vừa hớp một ngụm thì chân mày của nàng đã chau lại, trông cực kì khổ sở. Công chúa giống như là rất sợ đắng, sợ cay, chỉ cần vị nặng một chút là nàng đã không thích rồi. Nhưng canh gừng có lợi cho nàng, nàng không thể không uống. Trong mắt công chúa đều là vẻ ghét bỏ và kháng cự, vừa thổi vừa uống uống từng ngụm từng ngụm.
Qua chừng một tuần trà, công chúa mới uống cạn một chén canh gừng. Bộc Dương để chén sứ đó ra xa khỏi tầm mắt, nàng thở hắt ra, có vẻ như vừa đi đánh trận về. Vừa quay đầu thì đã thấy Vệ Tú đang nhìn, công chúa giật mình, những hành động vừa rồi của nàng đều đã bị tiên sinh thấy hết.
Vệ Tú mỉm cười nhìn nàng cũng không lên tiếng, làm cho Bộc Dương nhớ tới tình cảnh bên trong phòng, mặt nàng bất giác đỏ lên nhưng vẫn cố bình tĩnh nói.
\”Buổi tiệc đêm qua, tiên sinh cũng có mặt, tiên sinh thấy mấy vị tướng quân lúc trước như thế nào?\”
Đại quân khải hoàn hôm trước đã vào kinh, được phụ hoàng phong thưởng. Được phong thưởng cao nhất chính chính là mấy vị tướng xuất thân hàn môn. Hoàng đế muốn làm gì thì cũng đã rõ ràng hết thảy. Thế gia có tức giận nhưng mấy người này đều đã lập chiến công, bọn họ cũng không thể công khai phản đối.
\”Đều là công thần chiến công hiển hách, chỉ là, ngồi vững mấy vị trí đó cũng không dễ như đánh trận rồi.\” Yến tiệc đêm qua, Vệ Tú cũng có tham dự, cũng tận mắt nhìn thấy được mấy vị tướng sĩ đó.
Lời nói của nàng đương nhiên Bộc Dương có thể hiểu. Thế gia không thể kháng lại ý chỉ của Hoàng đế nhưng có thể ngầm ngán chân mấy vị tướng xuất thân hàn môn đó. Không nói đến những việc khác, chỉ riêng thượng cấp của bọn họ cũng đều xuất thân thế gia, có thể thấy rõ được mâu thuẫn của thế gia và hàn môn ngay lập tức.
\”Con đường phía trước rất nguy hiểm.\” Bộc Dương thở dài.
Con đường này vốn đã gian nguy. Các nàng chọn một con đường khó đi nhất trên đời để tiến bước, sao có thể không chịu khổ chứ? Vệ Tú suy nghĩ một chút rồi lên tiếng.
\”Lửa thử vàng, gian nan thử sức. Nếu kẻ nào chịu thua chỉ trong một chiêu thì không đáng để điện hạ lo lắng.\” Nàng lại nghĩ tới cái gì đó mà cười nói. \”Mà nếu điện hạ chỉ biết khua môi múa mép thì làm sao khiến cho mấy vị tướng quân trải qua đao kiếm chiến trường thật sự vui vẻ phục tùng người chứ?\”
Đây đúng là thời cơ tốt để Bộc Dương thu phục những người này. Cho dù hiện tại, bọn họ đều giữ quan hệ thân thiết với Bộc Dương nhưng nếu không có lợi ích thực thì sự thân thiết này cũng như một sợi chỉ mảnh dễ dàng bị cắt đứt. Phải để bọn họ thấy được khả năng của công chúa mới có thể duy trì mối liên quan này.
\”Dường như là tiên sinh luôn có thể thấy được nhược điểm của người khác, rồi nắm lấy nó để tính kế lợi dụng họ.\” Bộc Dương gật đầu đồng ý với lời nói của Vệ Tú, rồi nàng nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy Vệ Tú vì nàng bày mưu tính kế thì cười nói.
\”Ta có thể làm cũng chỉ là những chuyện này.\” Trong mắt Vệ Tú chợt tối lại nhưng nàng vẫn cố mĩm môi mỉm cười, ý cười lại mảnh manh như tờ giấy.


