BẠN ĐANG ĐỌC
Trước đây mình post QT, giờ đọc lại thấy thích nên mình sẽ edit/beta lại thuần Việt cho dễ đọc.
Truyện post từ 2018, 2024 mới edit/beta, nên ai đọc được xem như hữu duyên 😅
Thể loại: Bách Hợp, Cải Trang Giả Dạng, Cổ Đại, Cung Đình Hầu Tước, Điền V…
#bachhop
#bhtt
#cungdinh
#edit
#gl
#haihuoc
#xuyênkhông
Thái Hậu nương nương không cho phép Diêu Hỉ rời điện, vì thế liền ân chuẩn cho nàng dùng gian tịnh thất mới được sửa chửa kế bên phòng thiên điện, nơi đó ngày thường vốn nằm trong điện, là nơi dành cho các cung nữ trực đêm giải quyết \”nỗi buồn\”. Diêu Hỉ là thái giám đầu tiên vào trong đó \”giải quyết\”.
Diêu Hỉ hoàn toàn không cảm thấy việc mình là \”người đầu tiên\” có gì vinh hạnh. Khuôn mặt nàng đau khổ, vừa lê cái chân đau vừa nhanh chóng bước đến tịnh thất, tiểu thái giám phụng lệnh nhìn chằm chằm nàng đang chăm chú đi theo sau lưng.
Tịnh thất không lớn lắm, dùng bình phong ngăn cách thành hai phần. Một bên có thùng gỗ dùng để tắm rửa,một bên để mấy cái bô dùng để đi nhà xí. Không biết cái bô do không có ai dùng qua hay là không lâu trước đây đã được người khác rửa sạch, nó rất sạch sẽ. Tịnh thất cũng vô cùng sạch sẽ, bởi vì một nửa phòng là không gian tắm rửa, trong không khí có mùi hương thoang thoảng dễ chịu.
Từ ngày Diêu Hỉ vào cung, nàng chưa bao giờ được ở nơi nào thoải mái sạch sẽ như vậy.
Phòng vệ sinh mà bọn thái giám dùng luôn tràn ngập thứ mùi khó chịu. Nguyên nhân là vì thái giám giải quyết nỗi buồn rất bất tiện, vì sao lại bất tiện? Bởi vì sau khi thân thể bị động đao, đừng nói là đi bộ, ngay cả ngồi cũng thấy khó chịu, lúc đi tiểu cho dù đã ngồi xổm cũng rất dễ bị văng nước ra khắp nơi. Phòng tịnh thân của hoàng cung và chuyên gia tịnh thân nổi tiếng trong dân gian đều có tay nghề bảo đảm, chỉ cắt bỏ trứng chứ không đụng đến tiểu huynh đệ, tỷ lệ sống sót cũng có thể cam đoan, nhưng lại thu phí rất cao.
Những nam tử vào cung làm thái giám, ngoại trừ những trường hợp cá biệt là các công tử thế gia phạm tội, hoặc những trường hợp cực kỳ cá biệt là có người cố tình vào cung để tìm kiếm tiền đồ, tuyệt đại đa số thái giám đều xuất thân là những người cùng đường mạt lộ, vì nghèo nên chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trận.
Chưa kể không phải cứ bỏ bạc ra thì sẽ được cắt đàng hoàng, đao pháp của các sư phụ này khá là tùy tâm sở dục, họ có thể sống sót hay không các sư phụ cũng không đảm bảo, dịch vụ hậu phẫu lại càng đừng nghĩ đến. Nếu các sư phụ không làm như vậy, đám khách hàng làm sao hiểu được làm sao hiểu được thế nào là dịch vụ hảo hạng sau khi bỏ một đống tiền ra mua?
*Sư phụ: ở Trung Quốc cứ gọi người làm nghề thợ gì đó đều gọi là sư phụ, chứ không hẳn là sư phụ theo nghĩa thầy trò.
Có đôi khi chất lượng phục vụ dành cho khách hạng sang không cần quá tốt quá xuất sắc, chỉ cần đối xử với khách hàng phổ thông tệ bạc vào là được.
Cũng vì nguyên nhân này, đám thái giám tiến cung có lai lịch đủ loại, thợ giải phẫu cho họ cũng tất nhiên cũng không giống nhau. Từ đó sẽ phát sinh một đam mê riêng mà chỉ thái giám mới có với nhau, thích lôi kéo người khác so sánh vết thương bên dưới. Nội dung đối thoại thường là như sau:
Thái giám Giáp: Này, ngươi được sư phụ nào động đao đấy?
Thái giám ất: Sư phụ Hồ hẻm Mã Lưu.
Thái giám Giáp: À, vị kia có tiếng là tay nghề giỏi đấy. Nào nào, để ta xem…… (sau một hồi \”thưởng thức\”), tốn không ít bạc đúng không? Vết cắt bén ngót ha, miệng vết thương cũng chỉnh tề.