Lớp 12/3 có người tổ chức sinh nhật, làm tiệc và chia bánh kem. Lê Duệ nghĩ ngay đến Văn Lạc, cầm bánh lên tầng bốn tìm người, nhưng lại không thấy Văn Lạc đâu, chẳng biết đã chạy đi chơi ở chỗ nào.
Văn Lạc không ở đó, nhưng cô gặp được Kiều Sơn Ôn của lớp 12/1.
Khi rời khỏi lớp 12/15, Lê Duệ nhìn thấy Kiều Sơn Ôn đang đứng bên cửa sổ, dường như đang nhìn vào bên trong lớp 12/15, chẳng rõ là nhìn ai.
Ánh mắt của Kiều Sơn Ôn chỉ lướt qua, dừng lại chưa đến hai giây.
Sau đó, Kiều Sơn Ôn bước đi rất nhanh, dáng vẻ dứt khoát, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
Lê Duệ đột nhiên nhớ lại chuyện ngày thứ Hai.
Hôm đó, cô muốn cùng Văn Lạc về nhà, đã chủ động đi tìm Văn Lạc, nhưng Văn Lạc nói rằng cô có việc, lần sau hẵng cùng đi, nói xong liền chạy mất.
Văn Lạc hiếm khi từ chối Lê Duệ. Lê Duệ ban đầu còn tưởng Văn Lạc thật sự có việc gì đó. Nhưng khi vừa xuống tầng hai, cô nghe thấy tiếng mọi người đang trêu Văn Lạc, nhìn về cuối hành lang tầng hai, thấy kẻ duy nhất trong trường nhuộm tóc xám đang chặn Kiều Sơn Ôn trong góc, tay chống vào tường lan can, không cho cô rời đi.
Nhìn qua cứ như cảnh \”kabedon\”, giống như sắp hôn tới nơi vậy…
Cuối cùng, Kiều Sơn Ôn với khuôn mặt đỏ bừng bỏ chạy.
*Kabedon là 1 người áp 1 người vào tường, giống như hình dưới:
Lê Duệ kinh ngạc.
Vừa rồi Văn Lạc đã làm gì khiến Kiều Sơn Ôn thành ra như thế này? Không lẽ… thật sự hôn rồi sao???
Cô lập tức chạy đi hỏi Văn Lạc, nhưng Văn Lạc chỉ cười, nói chẳng làm gì cả, chỉ nói vài chuyện mà thôi.
Nhưng ai mà biết được sự thật là gì.
Văn Lạc gan lớn đến mức nào chứ? Ngay cả Kiều Sơn Ôn cũng dám trêu!
***
Một tuần trôi qua nhanh chóng, cuối cùng cũng đến cuối tuần, thời gian thư thái nhất trong cả thành phố.
Lê Duệ ở nhà một mình, buồn chán nhắn tin cho Văn Lạc: [Lạc Lạc, tối nay cậu định đi chơi đâu?]
Học sinh thường háo hức chờ đợi kỳ nghỉ hay cuối tuần, nhưng điều đó không áp dụng với Văn Lạc. Chiều thứ Sáu cô đã \”trốn học\” ra ngoài, cuối tuần đối với cô chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt. Chỉ cần cô muốn, ngày nào cũng có thể là kỳ nghỉ.