\”Văn Lạc…\” Kiều Sơn Ôn rõ ràng bị âm tiết kỳ diệu này đâm trúng, cảm giác tê dại lan khắp tim, cô nhìn Văn Lạc, hơi thở bắt đầu gấp gáp.
Vừa rồi thật sự là Văn Lạc kêu sao?
Văn Lạc đang làm gì thế?
Cô ấy đang thể hiện một kiểu ngoan ngoãn và trung thành đến mức khiến Kiều Sơn Ôn rung động từ tận xương tủy.
Không hề cảm thấy xấu hổ, thậm chí còn có phần hưởng thụ, trong đó còn mang theo một khao khát cấm kỵ nào đó. Kiều Sơn Ôn không kiềm được mà siết chặt tay cô, nhìn vào mắt cô, hỏi vu vơ: \”Cậu là gì vậy?\”
Là gì sao?
Văn Lạc nhân lúc đó cúi đầu liếc trộm giao diện trò chuyện trong tay Kiều Sơn Ôn, trong lòng đã hiểu rõ nguyên nhân khiến bạn gái mình đột nhiên lạnh nhạt. Đôi mắt cong cong khi cười như ẩn chứa cả đại dương rộng lớn, sóng nước rực rỡ cuộn trào dồn dập về phía người phụ nữ trước mặt. \”\’Chị\’ muốn em là gì?\”
Giọng nói trầm thấp như ép xuống cổ họng, Văn Lạc khiến bầu không khí trở nên ái muội và đầy cấm kỵ. Tim Kiều Sơn Ôn như đập rộn ràng hơn trong bóng tối khi câu nói kia vừa dứt.
Cô siết lấy cổ tay Văn Lạc, giọng khàn khàn: \”Văn Lạc, mình muốn cậu ngoan một chút.\”
Văn Lạc nghiêng đầu, trông có vẻ ngoan nhưng cũng không hoàn toàn như thế: \”Em còn chưa đủ ngoan sao? Chị còn muốn em ngoan thế nào nữa?\”
Biết cô đang trêu chọc mình, nhưng ham muốn trong lòng lại khiến Kiều Sơn Ôn nghiêm túc hơn: \”Cậu định trả lời cô ta thế nào?\”
Dĩ nhiên là đang nói đến cô em trong tin nhắn điện thoại. Văn Lạc sẽ trả lời cô ta ra sao? Nếu hôm nay cô không nhìn thấy những tin nhắn đó, liệu Văn Lạc sẽ trả lời thế nào?
Không phải nghi ngờ sự chân thành của Văn Lạc, chỉ là cô hiểu rõ sự dịu dàng và mềm lòng của đối phương, và càng muốn chiếm lấy trọn vẹn sự dịu dàng ấy, muốn Văn Lạc hoàn toàn chìm đắm trong cô, để mình có được một sự sở hữu tuyệt đối.
\”Chị muốn em trả lời thế nào, em sẽ trả lời thế đấy.\”
\”Hoặc là… chị muốn nói gì với cô ta không?\” Văn Lạc cười nhìn cô.
Ánh mắt Văn Lạc như đang nói với Kiều Sơn Ôn: Cậu muốn gì cũng được.
Cô dường như đang trao đi thứ gì đó mà Kiều Sơn Ôn đã khao khát từ mười năm trước.
Và người được trao cho ấy, giờ đây thử mạnh mẽ ra lệnh, giọng mang theo uy quyền: \”Nói với cô ta, cậu sẽ không chia tay với mình.\”
Văn Lạc nhìn vào mắt cô: \”Ừm, em muốn mãi mãi không chia tay chị.\”
Kiều Sơn Ôn trả lại điện thoại cho Văn Lạc. Văn Lạc ngồi thẳng dậy trước mặt cô, hai tay cầm điện thoại, làm theo lời bạn gái mà chặn người đang ôm ảo tưởng ngoài cửa trái tim mình.
【Sẽ không chia tay với bạn gái. Xin lỗi, tôi và cô chỉ giới hạn trong tình cảm bạn bè.】
Soạn xong, Văn Lạc chưa gửi đi ngay mà đưa cho Kiều Sơn Ôn xem, để cô kiểm tra, hỏi xem như vậy đã được chưa.