[Bhtt – Edit Hoàn] Gái Thẳng Schrodinger – Lạc Dương Bibi – Chương 16: Bão táp – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt – Edit Hoàn] Gái Thẳng Schrodinger – Lạc Dương Bibi - Chương 16: Bão táp

Chương 16: Bão táp

Bây giờ là 5 giờ 30 phút.

Cúi đầu nhìn xuống dưới qua ô kính cửa sổ, có thể trực tiếp thấy được trung tâm đô thị phồn hoa nhất ở Vân Thành, dòng xe đông đúc, hiện tại đúng là đang vào giờ cao điểm.

Thời gian hẹn với Trần Tri Tụng là 6 giờ, Tần Kiến Thư đến nơi sớm nửa tiếng. Theo lời nhắc của nhân viên phục vụ, nàng cầm tấm bảng đứng giữa bàn tròn, quét mã QR trên đó. Màn hình điện thoại nhanh chóng chuyển đến giao diện mini app của khách sạn.

\”Lát nữa khi mọi người đến đông đủ, nếu muốn gọi món thì có thể trực tiếp bấm vào mục [Gọi món]. Chúng tôi ở quầy lễ tân nhìn thấy sẽ thông báo cho bếp ngay. Ngoài ra, ở đây cũng có nút gọi nhân viên phục vụ, có yêu cầu gì có thể gọi bất cứ lúc nào ạ.\”

\”Được rồi, cảm ơn.\” Tần Kiến Thư đóng quyển thực đơn, đưa lại cho nhân viên phục vụ. Nét mặt nàng vẫn luôn lặng lẽ, dịu dàng.

Những nơi đắt đỏ như khách sạn Đại Tần, tùy theo kích cỡ phòng riêng, thường sẽ bố trí hai đến ba nhân viên phục vụ chuyên biệt. Nhưng vì bữa cơm hôm nay, chuyện mà Tần Kiến Thư và bên nhà trai tán gẫu có thể sẽ khó coi, nàng đặc biệt dặn nhân viên rằng hôm nay không cần phục vụ trong phòng riêng, vậy nên mới có cảnh tượng vừa rồi.

Khách sạn mở cửa kinh doanh, mỗi ngày gặp đủ loại khách hàng khác nhau. Có người chú trọng sự riêng tư, có người coi trọng việc phải được phục vụ một cách phô trương, rõ ràng vị khách hôm nay là kiểu người trước.

Tần Kiến Thư chỉ nói sơ qua một câu, nhân viên phục vụ lập tức hiểu ý, nhanh chóng hướng dẫn nàng sử dụng mini app để tận hưởng dịch vụ không quấy rầy.

Đợi đối phương rời đi, Tần Kiến Thư bật màn hình điện thoại lên xem giờ, tiếp tục chờ đợi.

Hôm nay nàng còn trang điểm tinh tế hơn thường ngày, mái tóc dài được búi nhẹ, nửa người trên mặc một chiếc áo len màu nâu đậm hơi rộng, phối với váy đen. Chiếc kính cận nhẹ thường ngày đặt trên sống mũi cũng được đặc biệt đổi thành kính áp tròng dùng một lần. Khi ngồi đó, nàng như một bức tranh thủy mặc thanh nhã.

Có thể thấy được, Tần Kiến Thư cực kỳ coi trọng bữa cơm đêm nay.

Thời gian chậm rãi trôi qua, chưa đến 6 giờ, những người được mời tối nay đã chia thành hai nhóm, lần lượt đến.

Đợi tất cả đều ngồi vào chỗ, Tần Kiến Thư chậm rãi cầm điện thoại lên: \”Vậy cháu sẽ bảo bếp dọn món trước.\”

\”Chờ một chút!\” Mẹ Trần bất ngờ lên tiếng, ngắt lời Tần Kiến Thư.

Bà liếc mắt nhìn người con trai ngồi bên trái mình, dáng vẻ ung dung, từ tốn mở miệng: \”Tiểu Tần à, hôm nay cháu bảo A Tụng gọi chúng ta đến đây là vì muốn nói chuyện gì? Vẫn nên nói rõ trước đã, không vội dọn món. Đợi khi nào nói rõ mọi chuyện, bữa cơm này chúng ta mới quyết định có ăn hay không.\”

\”Đương nhiên là để hóa giải mâu thuẫn rồi!\”

\”Tiểu Thư à, con nói gì đi chứ.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.