Bhtt-Edit Hào Môn Tàn Tật A Của Đỉnh Lưu Hắc Nguyệt Quang – C2 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Bhtt-Edit Hào Môn Tàn Tật A Của Đỉnh Lưu Hắc Nguyệt Quang - C2

\”Ngươi đang suy nghĩ gì?\”

Giọng nói của Nguyễn Niệm Ninh vang lên bên tai. Hoắc Giai Nam vừa ngẩng đầu liền thấy một mỹ nhân xinh đẹp tựa khói sương đưa cho nàng một chén nước.

Hoắc Giai Nam nhìn chằm chằm vào chén nước ấy suốt ba giây rồi mới nhận lấy. \”Cảm ơn.\” Nàng chậm rãi uống.

Vừa rồi, vị lão nhân kia-cũng chính là bà nội của nguyên thân-nói rằng hôm nay là đêm tân hôn của các nàng. Nghĩa là, hôm nay các nàng vừa mới cử hành hôn lễ.

Làm sao bây giờ? Kẻ thù đã chính thức bước vào nhà nàng. Con sói đã ẩn núp ngay bên cạnh nàng rồi.

\”Cái kia…\”

Hoắc Giai Nam không biết nguyên thân trước đây xưng hô với Nguyễn Niệm Ninh như thế nào. Nhưng nghĩ đến việc nguyên thân đã cưới nàng ta về nhà, đồng nghĩa với việc sau này nàng có thể báo thù thành công, thì hẳn nguyên thân rất yêu nàng ta, cũng vô cùng tín nhiệm nàng ta.

Nên gọi là Nguyễn Nguyễn, Niệm Niệm, hay Ninh Ninh đây?

Thôi mặc kệ, cứ chọn cách xưng hô an toàn nhất vậy.

\”Lão bà…\”

Hoắc Giai Nam ỏn ẻn gọi một tiếng. Từ miệng chén, nàng ngước mắt lên, lặng lẽ quan sát vẻ mặt của mỹ nhân-à không, kẻ thù-trước mặt. Nàng thấy rõ lông mày đối phương khẽ nhíu lại, có vẻ không thích danh xưng này lắm, nhưng cũng không hề lên tiếng phản đối.

\”Lão bà, ngươi thích ta gọi ngươi như vậy sao?\”

Trong đáy mắt Nguyễn Niệm Ninh lóe lên một tia căm hận nhưng rất nhanh liền biến mất. Nàng mỉm cười ngọt ngào, ôn nhu nói: \”Thích.\”

Hoắc Giai Nam thầm khen diễn xuất của nàng ta. Quả không hổ danh là đại minh tinh, ảnh hậu tự mình rèn giũa mà ra. Nếu không phải nàng biết trước đây là một cuốn tiểu thuyết, có lẽ nàng thật sự tin rằng Nguyễn Niệm Ninh xuất phát từ nội tâm mà nói ra câu đó.

Hoắc Giai Nam nói: \”Ta có lời muốn nói với ngươi.\”

Nguyễn Niệm Ninh ngồi xuống mép giường, hơi nghiêng người về phía trước. Động tác tuy hờ hững nhưng lại vô tình phô bày dáng người thon dài, tao nhã, mang theo một vẻ đẹp quyến rũ khó cưỡng. Làn da nàng trắng như tuyết, ánh lên một lớp sáng lạnh.

Nàng thậm chí còn vươn tay nắm lấy tay Hoắc Giai Nam, trong mắt chan chứa nhu tình như nước, thâm tình nhìn nàng: \”Ngươi nói đi.\”

Sự dịu dàng này, ai mà chịu nổi?

Hoắc Giai Nam vội vàng quay đầu đi chỗ khác, tránh né ánh mắt nàng ta. Biện pháp tốt nhất để đối phó với mỹ nhân kế chính là không nhìn mỹ nhân.

\”Ta đã suy nghĩ rất nhiều. Ta là một kẻ tàn tật, ngay cả đi lại cũng khó khăn, không thể mang lại hạnh phúc cho ngươi. Chúng ta… ly hôn đi.\”

Vừa mới kết hôn đã đề nghị ly hôn, đúng là tra mà cũng đúng là trò cười! Nhưng vì mạng sống, Hoắc Giai Nam đành phải diễn trọn vẹn vai tra nữ này.

Bàn tay đang nắm lấy nàng khựng lại một chút, sau đó lại càng siết chặt hơn.

\”Chuyện này chúng ta đã nói từ trước rồi. Ta không để ý chuyện hai chân ngươi không thể đi lại. Thật đấy, ta không bận tâm chút nào.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.