[Bhtt-Edit] Công Chúa, Xem Như Cô Lợi Hại [Hoàn] – Chương 20 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt-Edit] Công Chúa, Xem Như Cô Lợi Hại [Hoàn] - Chương 20

Tô Chỉ đi rồi, trong phòng yên tĩnh trở lại, Qua Lâm đứng yên tại chỗ, duy trì tư thế hai tay nâng lên trước ngực, Khương Ngọc thì ngốc mặt ở bên cạnh không biết nên làm gì.

Trong lúc đó, Qua Lâm nghẹn họng muốn hét to một tiếng, lập tức hận không thể đem Khương Ngọc trừng phạt.

Khương Ngọc lại càng hoảng sợ, tóc gáy cũng dựng hết cả lên! Nàng nhìn Qua Lâm tronf vài giây, lúc này mới kịp phản ứng trước tư thế của Qua Lâm. Lảo đảo suốt vài phút, mới đặt Qua Lâm ngồi được xuống sofa, Khương Ngọc lại nắn nắn bẻ bẻ tay cả buổi, mới khiến cho nó trở lại tư thế bình thường một chút.

Sau đó, Khương Ngọc cũng ngồi xuống một bên Qua Lâm, thở phì phò, gân xanh trên trán đều nổi lên. \”Sao, làm sao bây giờ ah.\” Nàng nhìn thân thể cứng ngắc của Qua Lâm, nói. Thấy Qua Lâm không phản ứng, Khương Ngọc tựa hồ hơi bối rối, \”Làm sao bây giờ, ngươi… nói cái gì đi chứ, ta làm sao để giúp ngươi?\”

Qua Lâm liếc nàng, trong lòng tự nhủ, nữ nhân này đầu óc có vấn đề gì không? Không phát hiện vừa rồi cô bị điểm luôn huyệt nói rồi sao? Hỏi cái đầu ngươi chứ hỏi! Nếu cô có thể nói chuyện, còn không mắng chết con nha đầu Tô Chỉ kia ah!

Khương Ngọc cũng không phải dạng ngốc tử, nàng nhìn Qua Lâm trừng mắt liếc mình mà không nói tiếng nào cũng đã ý thức được điều gì là lạ. Thức thời không nói thêm gì nữa, Khương Ngọc yên lặng ngồi một bên, trong đầu bắt đầu hồi tưởng lại từng màn từng màn khi nãy.

Kinh hãi, thực sự quá kinh hãi rồi! Những hình ảnh vừa rồi thực khiến cho tâm hồn bé nhỏ của Khương Ngọc bị đả kích lớn, công chúa cái gì gì đấy, nàng căn bản là không nhìn được động tác của công chúa, Qua Lâm đã biến thành cái dạng này, nếu nàng nhìn được động tác, vậy Qua Lâm có còn sống nữa không? Xem ra công chúa này thật đúng là không phải dạng vừa đâu, về sau phải cẩn thận, tránh xa nàng.

Qua Lâm cùng Khương Ngọc, từng người chìm trong suy nghĩ của chính mình, thời gian trôi qua bao lâu cũng không biết, sắc trời đã bắt đầu chuyển sang màu vàng. Khương Ngọc ngồi thời gian lâu, người cũng uể oải, không tự chủ bắt đầu buồn ngủ. Đương nữa tỉnh nữa mê, đột nhiên một thanh âm trầm thấp vang lên \”Đem điện thoại đến cho ta!\”

\”Ah!\” Khương Ngọc bị bù cả người run lên, tim muốn nhảy lên cổ họng. Mấy giây trôi qua nàng mớ dần hoàng hồn trở lại, nàng hoảng sợ nhìn Qua Lâm, thấy Qua Lâm động đậy, không nhìn được sờ sờ lên cánh tay của cô, kinh kỉ nói \”Người nói lại rồi hả?!\”

Qua Lâm trừng mắt liếc \”Nói nhảm! Đã bốn tiếng trôi qua, cái loại này so với gà còn đúng giờ hơn, ta làm sao mà không thể nói!\” Qua Lâm nói xong, thấy Khương Ngọc còn không có động tĩnh, liền nổi nóng \”Đem điện thoại cho ta! Toàn thân ta đều tê rần rồi!\”

\”Ah, à ừ.\” Khương Ngọc phục hồi tình thần, mò mò túi quần lấy điện thoại cho Qua Lâm.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.