Ba người đón xe về nhà, nhưng lần này Tô Ngữ Băng không tựa vào người Mạc Du Tâm, Mạc Du Tâm cũng cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Bảo bảo lần đầu về nhà, từ lúc lên thang máy hai chân nhỏ vẫn không ngừng lắc lư, có mẹ và moomy ở chung khiến nàng thấy hài lòng, giọng nhỏ còn còn \”i a a i a ~\” không ngừng.
Mạc Du Tâm cười chọc khuôn mặt nhỏ của bảo bảo, \”cùng mẹ và mommy về nhà thì vui vậy sao? đi thôi, chúng ta về xem giường nhỏ của Tiểu Nguyệt Lượng nha.\”
Mạc Du Tâm nói rồi cầm chìa khóa mở cửa, thay giày rồi mang bảo bảo vào phòng ngủ, để bảo bảo được thấy giường nhỏ của mình.
\”Đây, Tiểu Nguyệt Lượng xem giường nhỏ của mình có hài lòng không?\” bảo bảo thấy đồ chơi của mình ở trên giường nhỏ liền muốn vào giường để chơi, đưa tay chỉ chỉ giường nhỏ, rồi cọ cọ Mạc Du Tâm làm nũng kêu \”a a i a~\”
\”Ừ, muốn vào giường chơi đúng không? nào, để mommy đưa con vào nha.\” Mạc Du Tâm tháo đai treo em bé trên người mình, để bảo bảo xuống giường nhỏ.
Bảo bảo chỉ thấy đồ quen hoặc người quen thì không sợ gì nữa, lúc này không cần hống, tự mình cầm đồ chơi ở trên giường chơi vui vẻ.
Thấy Tô Ngữ Băng đi vào, Mạc Du Tâm cười khẽ nói: \”Ngữ Băng, cậu này trông Tiểu Nguyệt Lượng một chút đi, tối nay muốn ăn gì, mình nấu.\”
\”Gì cũng được, tôi không kén ăn.\” Tô Ngữ Băng cười một cái nói, đã một ngày nàng không gặp bảo bảo rồi, lúc này nhớ muốn chết, nói xong với Mạc Du Tâm thì đi vào phòng, kéo ghế ngồi chơi cùng với bảo bảo.
Bảo bảo thấy mẹ đến, vui vẻ nhìn Tô Ngữ Băng cười, trên tay cầm một con hưu cao cổ nhồi bông to hơn khuôn mặt mình lắc lư chơi đùa.
Tô Ngữ Băng vừa chơi cùng bảo bảo vừa lau nước miếng chảy ra cho bảo bảo, ngực nàng căng rất nhiều liền bế bảo bảo lên.
Bảo bảo chơi một hồi cũng đói bụng, bắt đầu ăn phần của mình.
Bên kia, Mạc Du Tâm lấy ra thịt bò, thịt heo, thận mới mua hôm qua, rửa sạch chảo, chuẩn bị nguyên liệu, thịt bò và thịt heo cắt thành khối lớn, thận thì lột sạch màng mỡ, cắt thành miếng lớn, chuẩn bị thêm hẹ, nấm kim châm, cà, ớt đầy đủ.
Mạc Du Tâm cắt cà thành lát, ớt thì cắt bỏ ruột, coi như đã chuẩn bị xong.
Cho dầu vào một chén nhỏ, dùng cái chổi nhỏ, lấy nước tương đã chuẩn bị, nàng mua tương ớt ngọt chuyên dùng chấm thịt nướng, đem ra cho vào chén chuẩn bị.
Làm xong, xoay người tới phòng Tô Ngữ Băng, thấy cửa bị đóng, Mạc Du Tâm gõ hai cái nói: \”Ngữ Băng, mình nấu cơm đây nha? cậu này và Tiểu Nguyệt Lượng làm gì vậy?\”
Tô Ngữ Băng lúc này đang cho bảo bảo bú sữa, nghe Mạc Du Tâm hỏi mặt liền đỏ lên, nàng cũng quên khóa cửa, vội nói: \”tôi cho Tiểu Nguyệt Lượng ăn, sắp xong rồi.\”
\”Ừ, vậy mình đi nấu đây.\” Mạc Du Tâm cười một cái nói, xoay người quay lại bếp.
Tô Ngữ Băng thấy cửa phòng không mở, lúc này thở dài một hơi, đưa tay chọc chọc chân nhỏ của bảo bảo, \”may là mommy không thấy con đang ăn, nếu không…. con đang bú sữa, mẹ bị nhìn thấy, Tiểu Nguyệt Lượng của chúng ta xấu hổ lắm nha.\”