[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] – Chương 82 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] - Chương 82

Người trên xe thấy đó là một đôi tiểu tình nhân thì cũng thu hồi ánh mắt quan sát lại.

Cho đến khi tới trạm Mạc Du Tâm vẫn chưa có ý định buông tay, Tô Ngữ Băng đẩy nhẹ Mạc Du Tâm một cái, nhỏ giọng nhắc nhở: \”đến trạm rồi, cô buông tôi ra.\”

\”Ừ, chờ dừng hẳn rồi buông, mình sợ giật đến cậu.\” Mạc Du Tâm dùng giọng hống người khiến cho Tô Ngữ Băng thấy ngại.

Tô Ngữ Băng liền nghĩ đến, Mạc Du Tâm hống mình như từng hống Omega khác như vậy sao? nàng chỉ là bạn bè bình thường thôi mà ghen cái gì, đâu giống như quan hệ kia với Mạc Du Tâm, không nên nghĩ lung tung nha.

\”Mạc Du Tâm, có phải sau khi chia tay tôi, cô dùng cách này để dụ dỗ Omega khác đúng không?\” Tô Ngữ Băng dựa vào lòng Mạc Du Tâm, mắt khẽ nâng nhìn về phía Mạc Du Tâm hỏi.

Trong lòng Mạc Du Tâm liền cảnh báo vội vàng phủ nhận: \”không có, mình chỉ đối với cậu như vậy, thật đó Ngữ Băng, tin mình đi.\” ánh mắt Mạc Du Tâm lóe sáng nhìn về phía Tô Ngữ Băng.

Tô Ngữ Băng lúc này nửa tin nửa ngờ gật đầu.

Lúc này xe buýt cũng đã dừng trước cổng đại học Tây Ninh, Mạc Du Tâm nắm tay Tô Ngữ Băng xuống xe, nghĩ đến vấn đề vừa rồi của Tô Ngữ Băng, Mạc Du Tâm cũng không thẹn với lòng, dù sao dụ phú bà cũng không phải mình, là nguyên thân cặn bã, nguyên thân rất tâm cơ, luôn biết giữ khoảng cách không xa không gần với nhiều phú bà, như vậy thì mới có thể dành được nhiều chỗ tốt.

Lập tức cô liền nghĩ đến vì sao Tô Ngữ Băng đang bình thường lại nghĩ đến chuyện này, trong mắt có chút vui mừng, cười khẽ nói: \”vừa rồi sao hỏi như vậy? ghen sao?\”

Tô Ngữ Băng nhìn Mạc Du Tâm cười hì hì liền giận, trừng Mạc Du Tâm một cái nói: \”người như cô, chỉ là ghen giữa bạn bè bình thường thôi.\”

\”À, giống như mình ư.\” Mạc Du Tâm vừa cười vừa suy nghĩ gật đầu, nàng ghen theo kiểu bạn bè nhưng làm gì có kiểu ghen bạn bè này, nghĩ như vậy Mạc Du Tâm càng vui hơn.

Hai người đi vào phòng học còn hơn chục phút, trong phòng học lớn đã ngồi hơn một nửa sinh viên.

Mạc Du Tâm tìm bạn cùng phòng lấy sách, rồi quay lại tìm Tô Ngữ Băng, chỉ thấy hôm nay Tô Ngữ Băng không ngồi với bạn cùng phòng, nghi ngờ một chút, Mạc Du Tâm đến bên cạnh Tô Ngữ Băng ngồi xuống hỏi: \”hôm nay sao không ngồi cùng với các bạn cùng phòng?\”

Tô Ngữ Băng nhìn Mạc Du Tâm gật đầu nói: \”ừ, mệt, cô ngồi xích lại đây, tôi muốn dựa một chút.\”

Mạc Du Tâm nghe Tô Ngữ Băng nói vậy, khóe môi cong lên, vội vàng xích lại gần, \”Ngữ Băng cứ dựa thoải mái nha.\”

Tô Ngữ Băng dựa vào vai Mạc Du Tâm rồi nhắm hai mắt nghỉ ngơi, lầm bầm nói: \”chỉ coi cô như thịt đệm thôi, không có gì khác.\”

\”Ừ,\” Mạc Du Tâm cười khẽ đáp lời.

Tô Ngữ Băng dựa vào vai Mạc Du Tâm, tâm tình khá tốt, hôm nay nàng cố ý chọn chỗ này, các nàng ngồi cách Phùng Duyệt Duyệt 3 hàng ghế, các nàng ngồi phía trước, vì vậy hành động của nàng và Mạc Du Tâm người ngồi sau có thể nhìn thấy rõ ràng, ai kêu Phùng Duyệt Duyệt tối qua dọa bảo bảo khóc khiến mình khó chịu, nàng cũng phải khiến cho Phùng Duyệt Duyệt khó chịu lại.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.