[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] – Chương 81 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] - Chương 81

Âm thanh của bảo bảo phá vỡ bầu không khí vừa rồi, Mạc Du Tâm cười hỏi: \”Tiểu Nguyệt Lượng sao vậy? có phải sốt ruột muốn đến nhà bà nội không? được rồi, mẹ và momy không tán gẫu nữa, trước tiên đem bảo bảo chúng ta đến nhà bà nội nha.\”

Bảo bảo nhìn thoáng qua tay momy, tay momy còn đang nắm tay của mẹ nha, còn nàng đâu? nàng không có ai nắm tay, cho nên bảo bảo lại \”a a a~\” phát biểu cho chính mình.

Mạc Du Tâm không biết bảo bảo nói gì, dù sao chỉ cảm thấy bảo bảo đáng yêu, sợ nắm tay Ngữ Băng không dễ ôm bảo bảo, Mạc Du Tâm có chút tiếc thả tay Tô Ngữ Băng ra, nắm tay nhỏ của bảo bảo.

Bảo bảo thấy momy nắm tay mình chơi, ở trong lòng Tô Ngữ Băng \”ha ha ha\” vui vẻ lên.

Vì có dây đeo trẻ em, hai tay của Tô Ngữ Băng cũng được thoải mái, nhưng trên ngực còn treo bảo bảo, cũng không tiện cho lắm.

Tô Ngữ Băng nhìn con gái vui vẻ, phiền muộn trong một đêm liền tiêu tán một chút.

Ba người bắt taxi đi đến nhà Triệu Anh Chi, Tô Ngữ Băng cũng có chút mệt, tháo dây đeo bảo bảo xuống đưa cho Mạc Du Tâm bế.

Mạc Du Tâm vội vàng tiếp lấy, rồi nói: \”được rồi, Tiểu Nguyệt Lượng để momy một chút nha?\”

\”A a\’\” bảo bảo cũng không sợ, chỉ cần có người ôm nàng là được rồi, lại nằm trong lòng Mạc Du Tâm làm nũng.

Đôi mắt Mạc Du Tâm ôn nhu nhìn bảo bảo trong ngực cọ cọ mình làm nũng, lại cảm thấy vai phải trầm xuống, cô thoáng nghiêng đầu nhìn, thì thấy Tô Ngữ Băng xích lại gần.

Nụ cười trên mặt Mạc Du Tâm cũng không nhịn được, trong lòng ôm bảo bảo, Ngữ Băng còn dựa vào người cô.

Tô Ngữ Băng cảm giác có ánh mắt đanh nhìn nàng, không cần nghĩ cũng biết là ai, nàng nhìn thoáng qua thì thấy Mạc Du Tâm mắt lấp lánh đang nhìn mình chằm chằm.

Tô Ngữ Băng cười khẽ xoay đầu Mạc Du Tâm đi, nói: \”có chút mệt, cho tội mượn dựa một chút, không được nhìn chằm chằm tội, nếu không sẽ không ngủ được.\”

\”Ừ.\” Mạc Du Tâm ôn nhu đáp lời.

Bảo bảo rất là giận nha, vừa rồi momy còn đang chơi với nàng, giờ lại không xem mình mà nhìn mẹ rồi, nàng không hiểu!

Cho nên liền cáu kỉnh, tay nhỏ nắm áo thun của Mạc Du Tâm chơi đùa, dù sao mẹ cũng không nhìn thấy, nàng sẽ khi dễ momy, ai kêu momy không chơi với mình mà nhìn mẹ.

Áo thun của Mạc Du Tâm bị bảo bảo nắm đến nhăn nhúm, Mạc Du Tâm cũng không cản tiểu bại hoại làm chuyện xấu, chỉ đưa tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ của tiểu bại hoại.

Bảo bảo thấy momy nhìn nàng, liền cười \”ha ha ha\” bán manh với Mạc Du Tâm, cái tay nhỏ cũng không dừng lại tiếp tục nắm áo thun của Mạc Du Tâm, áo của momy thật vui, nàng thích chơi.

Mạc Du Tâm nhìn bảo bảo trong ngực, lại nhìn Tô Ngữ Băng đang dựa vào mình, chỉ cảm thấy được lấp đầy, nhà mẹ Mạc Du Tâm cách trường học không xa, taxi đi 10 phút liền tới dưới lầu nhà mẹ Mạc Du Tâm.

Mạc Du Tâm thấy Tô Ngữ Băng còn đang nhắm mắt, ôn nhu nói: \”Ngữ Băng, chúng ta đến nơi rồi.\”

\”Ừ.\” lúc này Tô Ngữ Băng cũng mở mắt, thức cả đêm, lúc này thực sự cũng mệt, Tô Ngữ Băng theo Mạc Du Tâm cùng đi xuống xe.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.