Tô Ngữ Băng liền hỏi ra nghi ngờ của mình ngay: \”Mạc Du Tâm cô đến đây một chút.\”
\”Đến, sao vậy?\” Mạc Du Tâm vội vàng đi tới, thấy Tô Ngữ Băng xem phòng làm việc của mình, cười một cái nói: \”phòng này mình nhờ người sửa thành phòng làm việc cách âm rồi, như vậy lúc dùng máy sẽ không gây tiếng ồn.\”
Tô Ngữ Bắng liếc nhìn Mạc Du Tâm, nàng đâu có hỏi cái này, nàng muốn biết Mạc Du Tâm làm vậy là có ý gì, sửa phòng ngủ còn lại thành phòng làm việc, vậy thì Mạc Du Tâm ngủ chỗ nào? không lẽ ngủ với mình sao? nàng không thèm nha.
\”À, vậy cô sửa phòng ngủ thành phòng làm việc rồi thì sẽ ngủ ở đâu?\” Tô Ngữ Băng dùng giong tán gẫu nói.
Mạc Du Tâm hiểu ý Tô Ngữ Băng cười một cái nói: \”ngủ chỗ này nè, cậu này xem nè, mình mới thay sô pha mới đó, kéo ra có thể làm thành cái giường sô pha rồi, ngủ chỗ này không sao cả.\”
Tô Ngữ Băng lúc này mới thở nhẹ, gật đầu một cái.
Mạc Du Tâm nhớ ra gì đó đem hai chùm chìa khóa trong túi lấy ra cho Tô Ngữ Băng xem nói: \”đây là chìa khóa nhà chúng ta, cậu này muốn lấy chùm nào?\”
Tô Ngữ Băng nhìn hai chùm chía khóa một hồng một cam, liền nghĩ chỗ này về sau sẽ là nhà của mình và Tiểu Nguyệt Lượng?
Tô Ngữ Băng tự tay cầm chùm chìa khóa màu hồng, cảm thấy đối với mình cũng là một trải nghiệm mới lạ.
\”Còn trên này là chìa cửa chống trộm, chìa này là mở cửa trong, còn lại là chìa khóa hai phòng trong nhà, nếu có chuyện cần gấp thì có thể lấy dùng, mình để trên tủ ti vi nha.\” Mạc Du Tâm để chìa khóa lên rồi nói cho Tô Ngữ Băng biết, dù sao là sống cùng nhau, mọi thứ để đâu cũng nên nói cho Tô Ngữ Băng biết.
\”Ừ.\” Tô Ngữ Băng một bên đáp lời, nhìn chùm chìa khóa trong tay mình có con gấu hồng, hình như là chìa khóa tình nhân với con gấu trong chùm chìa khóa của Mạc Du Tâm.
Tô Ngữ Băng vội lắc đầu để mình không nghĩ lung tung, Mạc Du Tâm chỉ tiện tay mua thôi mà, tải đỏ lên lúc này cũng thoáng hạ xuống.
Một chút sau đồ mua về cũng được mang đến, người mang giường đến đang ráp trong phòng ngủ, Mạc Du Tâm và Tô Ngữ Băng sắp xếp đồ đã mua ra, nhanh chóng căn nhà trống đã có không khí người sống.
Tô Ngữ Băng còn đang ở trong bếp nấu nước nóng.
Mạc Du Tâm thì lên mạng đặt đồ gia vị thực phẩm cho bếp, còn mua thêm gạo, rau dưa và thịt, lấp đầy tủ lạnh.
Cô đặt đồ, Tô Ngữ Băng cũng nấu nước xong, rót hai ly nước mang vào phòng khác, \”uống chút nước đi, mệt từ trưa đến giờ rồi.\”
\”Ừ, cảm ơn Ngữ Băng nha.\” Mạc Du Tâm cười nói, \”vừa rồi mình mới đặt thêm đồ, trưa nay mình nấu cơm làm hai món xào ăn nha?\”
\”Ừ, cô cũng biết nấu cơm?\” Tô Ngữ Băng cười hỏi.
\”Dĩ nhiên rồi, tay nghề khá tốt nha, sau này sẽ nấu cho cậu và Tiểu Nguyệt Lượng ăn nữa.\” Mạc Du Tâm cười ôn nhu nói, nàng đã tốn nhiều công sức mới được ở chung với Tô Ngữ Băng mà, rốt cuộc mỗi ngày đều được thấy bảo bảo rồi, nghĩ lại thì đã cảm thấy hài lòng.