Tô Ngữ Băng cũng cảm thấy kỳ quái, người này mới cùng cảnh sát điều tra tình hình chỉ mới hơn một tiếng trước, Mạc Du Tâm lúc này đã thay đồ rồi, thậm chí còn trang điểm? trước kia mắt nàng để chỗ nào mà nhìn trúng cái tên cặn bã này a?
Mạc Du Tâm bị trừng một cái liền đàng hoàng lại, ho nhẹ một tiếng hỏi: \”viện trưởng tìm chúng tôi qua đây có chuyện gì không? nếu là vì chuyện diễn đàn, tôi nghĩ vừa rồi tôi đã nói rõ ràng rồi, còn vấn đề gì viện trưởng cứ nói trực tiếp với luật sư của tôi, dù sao chúng tôi cũng chỉ là sinh viên, không có nhiều thời gian lãng phí cho chuyện vô nghĩa này.\”
\”Ah, cô so với viện trưởng như tôi còn trâu hơn a, còn phải tìm luật sư của cô nói chuyện sao? nói chuyện gì? đây là thái độ của cô nói chuyện với người lớn đó hả?\” Hướng Tư Viễn nghiêm nghị nói vài câu, sau đó giọng liền hòa hoãn lại: \”Du Tâm à, em luôn là sinh viên gưỡng mẫu ưu tú nhất trong trường chúng ta, kể cả đạo viên của em, bao gồm các lãnh đạo trong trường đều rất chú ý đến em, đừng vì một chuyện nhỏ mà làm ảnh hưởng đến tiền đồ của em.\”
Mạc Du Tâm nghe Hướng Tư Viến nói xong thì xì một tiếng vui vẻ, Tô Ngữ Băng mấy người còn đang trợn tròn mắt, Mạc Du Tâm này còn muốn làm cái gì?
Mạc Du Tâm quá rõ ý của Hướng Tư Viễn, đây không phải vừa đấm vừa xoa đó sao? sau đó còn vẽ cái bánh ảo thật to cho mình nữa chứ, nếu là nguyên thân nói không chừng chắc bị cảm động rồi, nhưng bản thân mình không thích cái kiểu này, chứ nói gì là nghiên cứu sinh.
\”Hướng viện trưởng đây là đang cảnh cáo tôi sao?\” Mạc Du Tâm nhìn thẳng Hướng Tư Viễn hỏi.
Hướng Tư Viễn hừ lạnh một tiếng: \”tôi đang khuyên nhủ em đó, đừng có lòng vòng, đường tắt bằng phẳng cô không đi, làm gì phải vòng vo lượn quanh cho xa hả?\”
Mạc Du Tâm cười lắc đầu: \”tôi là người chính trực, yêu công lý, đường có phải là đường tắt hay không đối với tôi mà nói cũng không quan trọng, quan trọng chính là đường này tôi phải làm cho đến nơi đến chốn mà đi, như vậy tôi mới an tâm được, đôi khi cũng sẽ có đường tắt, nhưng rồi sẽ khiến cho người ta quên đi mục đích ban đầu.\”
Sắc mặt Hướng Tư Viễn khó coi rõ ràng, \”cô, cô đúng là cứng đầu.\”
Tô Ngữ Băng không ngờ Mạc Du Tâm lại trả lời như vậy, nếu lý giải theo kiểu Mạc Du Tâm, thì Mạc Du Tâm làm người nhất định sẽ thuận đường leo lên theo, làm quen với mình cùng mình yêu đường là vì muốn mượn gia thế của mình dùng đường tắt để thoát cảnh ghèo khốn, hiện tại có cơ hội đảm bảo rồi, nhưng Mạc Du Tâm lại không cần, vừa rồi cô còn từ chối chống đối cả lãnh đạo trường.
Hướng Tư Viễn thấy không đả động gì được Mạc Du Tâm liền chuyển qua tính với Tô Ngữ Băng và các bạn cùng phòng của nàng.
\”Bạn học Tô Ngữ Băng, trường học luôn nhân nhượng cho em, dù sao nuôi con trong ký túc là điều không thể chấp nhận được, nhà trường cũng lo lắng cho em, cho nên em vì trường học mà nghĩ lại đi, tôi biết thành tích các em rất tốt, bảo nghiên sinh là chuyện rất có thể, thầy hy vọng các em vì chuyện này mà suy nghĩ cho kỹ, đừng vì nhất thời nhanh miệng.\” Hướng Tư Viền bề ngoài là động viên, nhưng thực tế chính là uy hiếp.