[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] – Chương 118 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] - Chương 118

Chương 118

\”Mạc Du Tâm mục đích của cô tổng tài của chúng tôi đã biết rõ ràng rồi, cô sinh ra ở nông thôn, là sinh viên 317 khoa tài chính, nửa năm nay đều khắc ngọc kiếm sống, quen biết với Chu Hạo của Chu gia, còn cần tôi nói thêm gì sao?\” âm thanh Lương Vân lạnh lùng truyền qua điện thoại.

Tô Ngữ Băng sợ ngây người, nàng không ngờ ba mình lại biết chuyện này.

\”Chú Lương? là ba cháu nói chú gọi điện cho Du Tâm sao?\” Tô Ngữ Băng lấy điện thoại trên tay Mạc Du Tâm, rồi nói.

\”Đại tiểu thư, là Tô tổng giao phó như vậy, tôi chỉ dựa theo mà làm, xin ngài thông cảm.\” Lương Vân không ngờ đến đại tiểu thư lại ở bên cạnh Mạc Du Tâm, còn nghe hết những lời vừa rồi, nhất thời cau mày, Mạc Du Tâm hắn không quan tâm, nhưng tổng tài muốn đại tiểu thư phải tránh xa Mạc Du Tâm ra, không cần đứa bé quay về Tô gia, nhưng cũng không thể đắc tội với Tô Ngữ Băng.

\”Ba tôi sao lại như vậy? chuyện tôi làm sai, không liên quan đến Mạc Du Tâm, cũng không liên quan đến cuộc thi, sao ông ấy lại can thiệp vào cuộc thi được chứ?\” Tô Ngữ Băng vội nói.

\”Đại tiểu thư, tôi chỉ làm theo việc được giao, nếu ngài có thắc mắc thì tìm Tô tổng nói.\” Lương Vân suy nghĩ rồi nói.

\”Được rồi, để tôi hỏi ba.\” Tô Ngữ Băng cúp máy viền mắt đỏ lên.

Mạc Du Tâm vội ôm người vào lòng dỗ dành, \”không sao, là quyết định của ba cậu, không liên quan đến cậu.\”

\”Để mình gọi điện cho ba.\” Tô Ngữ Băng nói rồi lấy di động ra.

Mạc Du Tâm thở dài nói, \”có gọi cũng chỉ khiến cho quan hệ cha con nhà cậu căng thẳng hơn thôi, Ngữ Băng không nhất thiết cứ phải thi ở thành phố Tây Ninh này, các tỉnh khác còn chưa bắt đầu thi, mình có thể tìm chỗ khác để tham gia thi toàn quốc được mà.\”

\”Vậy không được, chuyện này không công bằng cho cậu, cậu này đã không còn là Mạc Du Tâm kia nữa, ba mình sao có thể làm như vậy được?\” Tô Ngữ Băng lấy di động ra gọi vào số đã lâu chưa từng gọi.

Tô Thừa Nghiệp nhìn hiển thị trên màn hình điện thoại, hừ một tiếng, đã hơn một năm con gái không gọi điện cho mình, hắn cảm thấy tám chín phần là vì Mạc Du Tâm, xem ra tên phế vật này hết cách nên nói với con gái mình.

Tô Thừa Nghiệp nghe máy nhưng không nói gì, chờ Tô Ngữ Băng bên kia nói trước.

\”Ba, con muốn nói chuyện thi của Mạc Du Tâm,\” Tô Ngữ Băng nói qua ống nghe truyền đến.

Tô Thừa Nghiệp cười lạnh một tiếng, \”nói chuyện với tôi? cô không có tư cách bàn điều kiện với tôi, tôi muốn nói cho Mạc Du Tâm biết, nếu không rời khỏi cô, thì cô ta đừng mơ phát triển được trong giới ngọc thạch ở thành phố Tây Ninh này, thi cũng như vậy, cho dù có phát trực tiếp hay không thì cuối cùng giải vẫn là tôi quyết định không phải sao?\”

\”Ba, sao ba lại như vậy? nhà mình cũng lập nghiệp nhờ ngọc thạch, cũng biết làm điêu khắc sư khó khăn thế nào, ba cũng dạy con và anh trai từ nhỏ luôn phải công bằng, Mạc Du Tâm rõ ràng có điểm cao nhất, sao ba lại loại cậu ấy được chứ?\” Tô Ngữ Băng nói chuyện viền mắt cũng đỏ lên.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.