[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] – Chương 104 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[ Bhtt – Edit – Abo ] Xuyên Thành Tra A Vườn Trường Trong Sách [ Hoàn ] - Chương 104

Chương 104

\”Mình không có ý này, Mạc Du Tâm cậu này không đàng hoàng.\” Tô Ngữ Băng nói, ánh mắt nhìn vòng cổ không bị che bởi cái khăn, cả người như nóng lên, bên tai đỏ như nung.

Mạc Du Tâm tiến đến đụng đụng, cánh tay từ dưới khăn thò ra dò xét rồi ôm Tô Ngữ Băng.

\”Không phải chỉ là phụ kiện thôi sao? sao lại không đàng hoàng chứ? cậu lại suy nghĩ chuyện kỳ quái gì vậy?\” Mạc Du Tâm hơi nghiêng đầu, hô hấp ôn nhu đánh vào tai Tô Ngữ Băng, khiến tai Tô Ngữ Băng hồng đỏ nhưng muốn thấm máu.

Tô Ngữ Băng muốn thoát khỏi cái ôm của Mạc Du Tâm, thì phát hiện dưới eo lại có thêm cái tay giữ lấy mình, muốn thoát cũng không được, đành phải chôn trong lòng Mạc Du Tâm, giọng nói không chút uy hiếp: \”cậu này buông mình ra trước di, mình muốn đi tắm.\”

Mạc Du Tâm ôn nhu dỗ dành nói: \”tắm thì không vội, mới hơn 8h thôi mà, cùng mình một chút rồi tắm cũng không muộn.\”

\”Không được, mình gấp lắm, Mạc Du Tâm cậu này buông ra, mình không muốn cậu ôm.\” Tô Ngữ Băng đỏ mặt nói thân người giãy dụa, nhùng cứ nhìn thấy vòng cổ Mạc Du Tâm đeo lại khiến nàng xấu hổ, tay cầm khăn cũng không còn sức, khăn không được giữ lại liền tuột xuống khỏi người Mạc Du Tâm.

Mạc Du Tâm cười ném khăn lên giường, hai tay ôm Tô Ngữ Băng vào lòng, \”là cậu này đòi chiếm lợi lại mà, hiện tại mình đã ngoan ngoãn đứng đậy cho cậu này chiếm lợi rồi đó, sao không chiếm nữa đi?\”

Tô Ngữ Băng cũng không biết để mắt nhìn đi đâu, đành vùi vào lòng Mạc Du Tâm làm nũng, hy vọng dùng làm nũng để Mạc Du Tâm không chọc mình nữa.

\”Mình nói đùa thôi, hiện tại không muốn đòi lợi nữa, ai nha mình muốn đi tắm, cậu này ngoan ngoãn tự tháo hai cái vòng xuống được không? để Tiểu Nguyệt Lượng nhìn thấy không tốt đâu, sẽ dạy hư trẻ con đó.\” Tô Ngữ Băng nhẹ giọng giận dỗi nói với Mạc Du Tâm, cuối cùng còn đem bảo bảo ra.

Mạc Du Tâm cong môi cười, nói: \”khó lắm, con người mình nói là luôn giữ lời, nói muốn cho cậu này đòi lợi thì phải để cho cậu này đòi bằng được nha.\”

Nói rồi Mạc Du Tâm cầm tay Tô Ngữ Băng đặt lên vòng cổ, còn cố ý nắm ngón tay Tô Ngữ Băng kéo kéo vòng cổ, cánh môi dựa vào tai Tô Ngữ Băng dụ dỗ: \”cho cậu này chơi đùa được không?\”

Tô Ngữ Băng chỉ thoáng nhìn rồi lại vùi vào òng Mạc Du Tâm, tay cầm vòng cổ như bị bỏng vội vàng rụt về, tim nàng đập nhanh hơn, miệng phải từ chối đề nghị của Mạc Du Tâm, \”điên à, ai muốn túm cổ cậu chơi đùa chứ?\”

Tô Ngữ Băng ở trong lòng cô hoảng sợ không thôi, đến cả người bị Mạc Du Tâm chọc cho không còn sức, nếu không có tay Mạc Du Tâm giữ lại chắc nàng cũng không đứng nổi.

\”Không thích chơi sao? nhưng mình đeo lên rồi, nếu gỡ ra cũng không dễ gỡ lắm, với lại cậu này cũng không muốn đòi lợi nữa sao?\” Mạc Du Tâm nghĩ rồi nói, ánh mắt nhìn tai Tô Ngữ Băng đỏ bừng, tiếu ý bên môi vẫn không hạ xuống.

Giọng nói Tô Ngữ Băng đều mềm ra, chôn mặt bên vai Mạc Du Tâm âm thanh tức giận nói: \”mình không muốn đòi lợi, Mạc Du Tâm cậu này khi dễ mình.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.