Hiện giờ nó và cậu đang đi dạo trên bãi biển còn cô và cả lớp thì đang tụ tập vui chơi bên ánh lửa. Nó và cậu nhân lúc đám đông không để ý mà trốn ra đây
-Cậu: Mày tính khi nào thì thổ lộ với cô đây?
-Nó: Tao không biết nữa
-Cậu: Đã yêu thì phải mạnh dạng lên chứ. Không thôi là bị đứa khác cướp mất đó
-Nó: Ừm…để từ từ tao coi sao
Khi nó và cậu về đến lớp thì một cảnh tượng xảy ra trước mắt làm nó nóng máu. Cô đang ngã vào vòng tay của Phúc còn Phúc thì đang đỡ cô.
-Nó: Hai người làm gì vậy?
-Cô: Không có gì đâu. Tại cô ngã nên nên Phúc đỡ cô thôi – nghe thấy giọng nói của nó thì cô nhanh chóng đẩy Phúc ra, cuống cuồng giải thích với nó, sợ nó hiểu lầm.
-Nó: Em hơi mệt. Em về phòng trước đây.
Nó buồn bã nhìn cô rồi đi mất, dù gì thì nó cũng chẳng có tư cách gì để ghen cả. Cô thấy nó chạy đi thì cũng nhanh chân đuổi theo nó.
-Cô: Gia An…em làm sao vậy?
Nó không quay đầu lại mà cứ tiếp tục tiến về phía trước.
-Cô: Gia An – cô nhanh chóng đuổi kịp nó mà níu lấy tay nó, cô sợ con người này sẽ suy nghĩ bậy bạ mà buồn rầu.
-Nó: Cô không ở dưới chơi với các bạn lên đây làm gì? – nó để mặc cô níu lấy tay mình, mắt không nhìn cô cất giọng chán nản.
-Cô: Em nói em mệt nên cô lên đây xem sao
-Nó: Em không sao. Cảm ơn cô đã quan tâm
-Cô: Sao em lạ thế?
-Nó: Em có gì lạ đâu chứ
-Cô: Em có việc gì thì nói luôn đi.-cô thấy mình đã xuống nước như vậy mà nó cũng không chịu nói nên cô đành lớn tiếng một chút với nó. Mềm không được thì cứng vậy.
-Nó: Cô đâu phải không biết em có tình cảm với cô. EM YÊU CÔ THẬT SỰ RẤT YÊU CÔ. Tuy em biết rằng tình cảm này cô sẽ không thể chấp nhận nhưng em vẫn mong muốn mình sẽ có thể ở bên cạnh âm thầm bảo vệ cho cô- nói rồi nó bước đi. Nhưng tay chưa kịp chạm đến cửa thì nó đã bị cô níu lại
-Cô: Chúng ta…ừm…có thể thử
-Nó: Cô nói thật sao? – nó thật sự rất vui sướng. Cuối cùng thì cố gắng của nó cũng được cô đáp lại rồi.
-Cô: Ừm
Nó vui mừng ôm cô xoay vòng vòng làm cho cô hoa cả mắt.
-Cô: Bỏ cô xuống. Nhưng phải hứa là chuyện này phải bí mật, cô không muốn công khai
-Nó: Cô yên tâm. Em sẽ không nói cho ai đâu ʕ≧ω≦ʔ
Một buổi sáng lại đến, chắc có lẽ đây là buổi sáng hạnh phúc nhất đối với nó. Sau bao nhiêu ngày theo đuổi thì cuối cùng người con gái đang nằm bên cạnh nó đây đã trở thành bạn gái của nó. Một cảm giác lân lân khó tả đang chạy dọc bên trong con người nó.
-Nó: Có phải đây là giấc mơ không?- nó đưa tay phác họa từng đường nét trên gương mặt xinh đẹp của cô
-Cô: Ưm…chào buổi sáng


