[Bhtt] Chữa Lành Trái Tim – Beru – Chương 7 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 85 lượt xem
  • 4 tháng trước

[Bhtt] Chữa Lành Trái Tim – Beru - Chương 7

Gần như kiệt sức, Tả Y vẫn guồng chân chạy một mạch về đến nhà. Vừa về đến nhà, Tả Y chẳng kịp nghĩ đến việc tắm rửa, vội vã khoác lên mình bộ đồ gấu bông rồi lại ba chân bốn cẳng lao ra đường. Cuộc sống của cô luôn như vậy, vội vã đến trường với cái bụng đói meo rồi lại tất tả với cái bụng rỗng tuếch chạy đôn chạy đáo kiếm từng đồng mưu sinh. Một ngày ba bữa no dủ, đối với Tả Y là một điều xa xỉ. Hai mươi ba năm cuộc đời, chẳng có bóng dáng một người để cô bận lòng, và ngược lại, cũng chẳng ai đoái hoài đến sự tồn tại của cô.

Cuộc sống này đối với Tả Y tựa như một gánh nặng trĩu, phủ một màu đen tối. Hằng ngày thức dậy là suy nghĩ đến việc khi nào hắc bạch vô thường đến tìm cô. Có những buổi sáng, cô chỉ ước mình mãi chìm trong giấc ngủ, không bao giờ tỉnh giấc. Sâu trong thâm tâm, Tả Y cô lại cảm thấy như vậy còn tốt hơn gấp vạn lần việc phải mở mắt đối diện với cuộc đời đầy rẫy những mệt mỏi bon chen với cuộc đời ngoài kia.

Vừa nãy cô đã kiểm tra số dư tài khoản, chỉ còn đúng hai mươi đồng. Nếu đêm nay cô không kiếm được tiền, vậy chỉ có thể ăn một cái bánh bao hai đồng chống đói.

Trời ban ngày nóng nực oi bức, ban đêm cũng chẳng khá hơn là bao. Chỉ vừa chạy được một chút mà cả người Tả Y đã đổ đầy mồ hôi, ướt như chuột lột.

Địa điểm đêm nay, cô chọn khá xa so với thường ngày. Đêm qua lướt điện thoại, cô chợt nhận ra rằng con người, dù ban ngày hay ban đêm, đều phải đối diện với mệt mỏi, căng thẳng áp lực. Chỉ là mỗi người chọn những cách khác nhau để giải tỏa hoặc thể hiện những điều đó ra ngoài bằng cách nào mà thôi. Mà đa số mọi người đều chọn chung một địa điểm là quán bar. Cô không biết trong đó có cái gì hấp dẫn mà khiến người ta thích đến vậy. Nhưng như thế càng tốt, càng có nhiều người đến đó thì cơ hội cô gặp được người muốn \”phát tiết\” càng cao.

Chạy tới quán bar, Tả Y vội vàng đội chiếc mũ chụm đầu hình con gấu màu nâu lên. Trước ngực cô là tấm bảng, nơi giải tỏa căng thăng, mỗi lần đấm là một trăm đồng.

Ở bên này, Hoắc Tinh Hàn trở về căn hộ cao cấp của mình, tắm rửa sạch sẽ, tẩy hết mọi thi khí trên người. Sau đó, cô khoác trên mình bộ đầm body màu đen huyền bí rồi xuống gara, một đường một mạch chạy đến quán bar, nơi quy tụ những con người ăn chơi quên lối về.

Hoắc Tinh Hàn luôn có một nguyên tắc, cô ăn chơi vô độ nhưng không sa đà vào nó. Việc cô đến những nơi đó chỉ đơn giản dùng tiền mua vui cho bản thân. Cô có thể ôm người phụ nữ khác, để họ rót rượu, bồi rượu cho cô, nhưng Hoắc Tinh Hàn cô sẽ không bao giờ tùy tiện hôn hay lên giường với bất kỳ ai, dù là nam hay nữ.

Đến quán bar cũng đã mười phút sau, Hoắc Tinh Hàn từ trên xe bước xuống. Ánh mắt cô không hướng về cánh cửa của quán mà dừng lại ở chú gấu bông đang đứng sừng sững đối diện quán bar. Một tia sáng chú ý lóe lên khi cô nhìn vào tấm bảng nhỏ đeo trước ngực chú gấu.

Có lẽ là lần đầu đến đây, Hoắc Tinh Hàn nghĩ.

Bởi lẽ hình ảnh chú gấu kỳ lạ này hoàn toàn xa lạ với ký ức của cô. Cô chưa từng thấy chú gấu này xuất hiện ở đây bao giờ. Và dù đứng ở một khoảng cách khá xa nhưng linh cảm nhạy bén của một cảnh sát dày dặn kinh nghiệm mách bảo cô rằng dáng vẻ của chú gấu này vô cùng quen thuộc. Một cảm giác mơ hồ, như thể đã từng chạm mặt ở đâu đó, khẽ lay động trong tâm trí cô.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.