[Bhtt] Chờ Người Nói Yêu Tôi [Cover][Lichaeng] – Chương 8 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Bhtt] Chờ Người Nói Yêu Tôi [Cover][Lichaeng] - Chương 8

\”Anh ấy…\”

Phác Thái Anh cúi đầu cắn môi, đảo ngón tay, không nói hết câu. Việc chia tay nàng cũng chỉ nói cho Kim Trân Ni biết, cũng không định đi kể khổ cho ai cả. Tất cả rồi sẽ qua hết thôi.

\”Anh ấy dạo này phải tăng ca nên không có thời gian\”

Phác Thái Anh xấu hổ mỉm cười, giả vờ nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh.

Lúc tới tham dự buổi hòa nhạc, đông người hơn nhiều so với tưởng tượng của Phác Thái Anh. Hôm nay, các ca sĩ trình diễn đều là người nổi tiếng nên đa phần khách mời đều là khách quý.

Chờ Lạp Lệ Sa đỗ xe xong, hai người đi vào bên trong mới phát hiện buổi hòa nhạc này giống như dành riêng cho các đôi tình nhân. Vốn dĩ Phác Thái Anh cũng không để ý nhưng cố tình những người ở đây ra vào đều có đôi có cặp làm nàng cùng Lạp Lệ Sa có chỗ không thích hợp cho lắm.

\”Náo nhiệt quá\”

\”Đúng vậy\”

Phác Thái Anh tự nhủ trong lòng không cần phải để ý những việc nhỏ nhặt không đáng kể.

\”Tâm tình không tốt sao?\”

Phác Thái Anh lắc đầu, vừa đúng lúc nhìn vào đôi mắt đẹp của cô. Phác Thái Anh cảm thấy khó tưởng tượng nổi sao mình lại chủ động hẹn Lạp Lệ Sa? Nàng đang buồn nhưng trước nay không có chủ động hẹn người khác, hôm nay lại chủ động gọi cho Lạp Lệ Sa.

Cũng may lúc này MC đã tuyên bố khai mạc buổi diễn nếu không thì Phác Thái Anh cũng không biết tìm chủ đề gì để nói với Lạp Lệ Sa. Nơi đây quá đông người, các nàng cũng không chiếm cứ hàng phía trước mà chỉ tìm một chỗ ngồi nhìn nghiêng về phía sân khấu.

Đối với nhạc giao hưởng, Phác Thái Anh chỉ thỉnh thoảng nghe một chút chứ cũng không yêu thích gì. Nàng đối với việc gì cũng vậy, không mặn không nhạt, lý trí đến mức đáng sợ. Đôi khi cũng sẽ làm theo cảm tính nhưng đến cuối cùng vẫn thiên về thực tế hơn. Nàng luôn lo lắng trước sau, băn khoăn cũng rất nhiều, có lúc cũng muốn thử cảm giác nổi loạn một chút nhưng lại làm không được.

Cả khán phòng như biển người đông đúc nhưng khi giai điệu quen thuộc vang lên bằng chất giọng khàn khàn chất chứa sự u buồn bi thương bên trong. Quả nhiên khi nghe trực tiếp thì cảm giác khác hẳn so với đeo tai nghe.

Phác Thái Anh không biết các ca khúc hôm nay được chọn như thế nào. Vì sao lại không đem những phong cách yêu, ghét, vui, buồn trong bản nhạc thể hiện ra hết một lúc mà lại mang một chút ít bi thương xen lẫn vui tươi nho nhỏ. Trong giai điệu thương xuân buồn thu, nàng như hoà mình vào màu tím trầm lắng, đối với nàng tình cảnh này là một loại bi ai. Phác Thái Anh im lặng nhìn phía trước cũng không phát hiện ra Lạp Lệ Sa đang nhìn nàng chằm chằm.

Nhìn Phác Thái Anh trong chốc lát, Lạp Lệ Sa dời ánh mắt nhìn lên sân khấu. Cô khoanh hai tay lại dường như không nghe thấy âm thanh ầm ĩ xung quanh. Ca sĩ trên sân khấu hát cái gì cô cũng không biết chỉ để ý đến mảnh u buồn trong mắt Phác Thái Anh.

Rõ ràng khuôn mặt ấy chứa đầy mất mát nhưng lại quật cường miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ. Lạp Lệ Sa vẫn luôn cho rằng cô gái này là người lạc quan, từ ấn tượng đầu tiên cho đến những lần tiếp xúc sau đó. Nhưng hình như không phải như vậy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.