[Bhtt-Cao H] [Chaelisa] Thao Loạn Ảnh Hậu – Chap 2 (H) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt-Cao H] [Chaelisa] Thao Loạn Ảnh Hậu - Chap 2 (H)

Đây thật sự là kỳ cảnh mà trước đó mấy tháng chưa từng thấy qua, Phác Thái Anh từ trong kinh ngạc tỉnh lại liền cảm thấy hứng thú dạt dào, dù sao nhìn một người chán ghét mình dưới bàn tay mình lại lộ ra trạng thái thế này, thực tế có cảm giác như đạt thành tựu nào đó.

Lạp Lệ Sa đem đầu chôn thật sâu vào trong nơi ít ỏi còn khô ráo trên giường, vừa nghĩ tới Phác Viễn Minh ở dưới lầu, mà nàng lại bị chính con gái của hắn tra tấn như vậy. Nàng từ mới bắt đầu đối với Phác Thái Anh chưa bao giờ phòng bị, thậm chí chỉ muốn đối xử với nàng tốt một chút, nhưng rốt cuộc lại biến thành thế này, càng đáng sợ hơn chính là, nàng đối với Phác Thái Anh ác cảm, còn lâu mới trở nên nghiêm trọng như trong tưởng tượng như vậy, dù sao đứa bé này là nàng từng giúp đỡ chăm sóc thật lâu.

Cặp đùi thon dài mượt mà của Lạp Lệ Sa quấn cùng một chổ, dáng vẻ hơi cong càng lộ ra vẻ mảnh mai. Phác Thái Anh ngồi quỳ bên chân giường, ánh mắt lửa nóng như cũ, hiển nhiên cũng không tính cứ như vậy dễ dàng bỏ qua cho nàng. Nàng nắm chặt mắt cá chân diễm lệ của Lạp Lệ Sa, có chút sắc tình liếm liếm, cũng không thèm để ý bắp chân cùng đùi dính đầy nước, cứ như vậy chậm rãi cọ lên, lúc bên trong Lạp Lệ Sa trở nên mềm yếu thì đột nhiên đẩy ra bắp đùi nàng, rừng rậm đen nhánh rũ xuống dán chặt vào hoa huyệt, còn mang theo giọt nước óng ánh, cũng không biết sau đó là tràn ra hay là phun ra.

Ánh mắt Phác Thái Anh chuyên chú mà ôn nhu, tướng mạo nàng lịch sự tao nhã ngọt ngào, cho dù ai nhìn đều phải thừa nhận, đây là một nữ hài tử xinh đẹp. Dưới sự giúp đỡ của lão bằng hữu của Phác Viễn Minh, nàng đã diễn nhân vật tuyến ba trong hai phim truyền hình, fan hâm mộ đặt biệt danh cho nàng chính là tiểu thiên sứ. Nhưng tiểu thiên sứ bên ngoài che đậy cho tâm ác ma bên trong, điểm này ngay cả Phác Viễn Minh cũng không biết được. Cũng chỉ có Lạp Lệ Sa, thấy không ít, hơn nữa còn chính bản thân nếm trải qua.

“Không đủ” Phác Thái Anh mỉm cười, kéo tay Lạp Lệ Sa đang che chắn ra, sau đó đem ngón trỏ thăm dò đi vào bên trong hành lang chặt chẽ, móng tay trượt qua bóng loáng, khiến người cảm thấy được dị dạng. Thân thể Lạp Lệ Sa hơi động một chút, trong cổ trầm thấp rên rỉ, dường như bất đắc dĩ than nhẹ, lại như là than thở thỏa mãn.

Bởi vì động tác mới, mà giọt nước dính trên rừng cây đều dính vào lòng bàn tay Phác Thái Anh, lòng bàn tay vốn trắng muốt lúc này óng ánh một mảnh, nàng liếm môi một cái, ánh mắt tà khí che giấu phía sau quyến luyến.

Ngón tay mảnh khảnh vừa vặn có thể ở trong hành lang tự nhiên lui tới, thịt mềm nhúc nhích chăm chú bao lấy nàng, Lạp Lệ Sa giống như từ bỏ chống cự, không nhúc nhích nằm đó để nàng tùy ý hành động. Nhưng nếu cẩn thận quan sát, vẫn có thể nhìn thấy thân thể của nàng có chút run rẩy. Nhưng Phác Thái Anh ngày xưa lý trí mười phần giờ không còn đến một phần, nàng tuyệt không phát hiện dị dạng, chỉ đem tức giận công lược tầng tầng diệt diệt nhục bích, ngón tay khi duỗi thẳng khi cong lên, ở chổ sâu đi vào con đường vạn ác. Ngón tay ra vào nơi bí mật kéo theo nhiều dâm thủy sền sệt, hết lần này đến lần khác động tác của Phác Thái Anh vừa nhanh vừa mãnh liệt, đến mức nước văng tung tóe, thậm chí có mấy giọt nước văng lên trên khuôn mặt căng thẳng của nàng. Phác Thái Anh không để ý chút nào, ngược lại thè lưỡi liếm giọt nước dính bên khóe môi, đầu lưỡi phấn hồng tinh xảo linh động, động tác sắc khí càng khiến người mặt hồng tai đỏ.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.