[Bhtt-Abo-Ai] Sau Khi Bị Buộc Làm Bạn Đời Với Ác Long Tiểu Thư Omega Tàn Tật – Chương 5: Dính người – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt-Abo-Ai] Sau Khi Bị Buộc Làm Bạn Đời Với Ác Long Tiểu Thư Omega Tàn Tật - Chương 5: Dính người

Sáng hôm sau, ánh nắng sớm xuyên qua ô cửa kính sát đất, rọi thẳng vào mắt khiến người ta hoa cả lên.

Long Linh từ từ tỉnh dậy. Trần nhà phía trên là vòm cao sang trọng, xung quanh là những bức tường trắng treo đầy tranh sơn dầu viền vàng óng ánh. Một lớp chăn trắng mềm mại đang quấn lấy cơ thể cô.

Cánh tay đau nhức khiến Long Linh lập tức nhớ lại chuyện tối qua — và cả lời của tiểu thư ác long khi bảo rằng sẽ tống cô ra trang trại vắt sữa bò nếu còn dám làm bừa.

Cô vội đưa mắt tìm kiếm bóng dáng của người kia, cuối cùng cũng thấy tiểu thư ác long đang ngồi bên cửa sổ lớn ngập tràn ánh sáng.

Violet ngồi trong xe lăn, khoác lên người chiếc váy dài màu lanh nhạt, bên ngoài phủ thêm chiếc áo len cashmere dáng dài. Một tấm chăn dày đắp lên đôi chân bất động. Mái tóc dài xoăn nhẹ màu đen buông xõa trên vai, mang theo chút mỏi mệt.

Ánh nắng rọi xuống phủ lên người nàng một tầng sáng vàng nhạt dịu dàng, nhưng hàng mi dài lại rũ xuống, môi mím chặt, xương quai hàm sắc lạnh — tựa như nàng hoàn toàn tách biệt với thế giới sáng sủa xung quanh, vẫn chìm trong bóng tối không thể xua tan.

Đáng lý ra, sau khi kết hôn, Long Linh nên đảm nhận trách nhiệm của một người vợ, chăm sóc nàng chu đáo.

Nhưng tối qua cô quá mệt mỏi, ngủ đến chẳng hay người bên cạnh đã dậy từ lúc nào.

Chẳng lẽ Violet đã tự mặc đồ một mình? Với cơ thể như vậy, việc đó hẳn rất khó khăn. Một cơn áy náy len lỏi vào lòng Long Linh, khiến tim cô nhói lên.

Cô vội vã ngồi dậy, kéo chăn ra rồi gọi:

\”Chào buổi sáng, công tước điện hạ.\”

Violet liếc mắt nhìn cô, ngón tay thon dài khẽ khựng lại — trong đầu lại hiện lên hình ảnh con rồng nhỏ quấn lấy đuôi nàng cả đêm không buông.

Vết thương trên đuôi sau khi được Long Linh xoa dịu đã đỡ đau nhiều. Sáng nay thức dậy, nàng không còn cảm giác buốt nhói như mọi khi, thậm chí còn có chút cảm giác dễ chịu như ngâm mình trong suối nước nóng.

Tuyến thể vẫn còn hơi căng tức. Tối qua Long Linh cắn quá sâu, pheromone truyền vào khiến nàng như bị điện giật, tê dại mãi không dứt.

Alpha trẻ tuổi này rõ ràng thiếu kinh nghiệm, chỉ biết dùng sức mạnh. Nhưng… đuôi của nàng dưới sự chiếm hữu ấy lại có phản ứng lạ lùng.

Violet hơi đỏ vành tai, ngẩng đầu nói:

\”Hôm nay ta phải đến cảng Grace xử lý một số công việc. Em ở lại dinh thự, cần gì thì bảo quản gia Marcia.\”

Giọng nói của Omega vẫn lạnh nhạt, khiến Long Linh vô thức siết chặt mép chăn:

\”Vậy… sáng nay người không dùng bữa với em sao?\”

Cô gái nhỏ mới ngủ dậy, má hồng ửng, đôi mắt xanh băng long lanh như chứa đầy sao. Cả người như một viên pha lê trong suốt, vừa đáng yêu vừa tỏa sáng.

Sao lại có con rồng… dính người đến thế nhỉ?

Ngay cả ăn sáng cũng cần người đi cùng — chẳng lẽ thật sự một giây cũng không thể rời xa nàng?

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.