Lẽ ra Violet nên nghỉ ngơi trong trang viên, nhưng đầu xuân năm nay lại có quá nhiều việc trên lãnh địa.
Nàng ngồi một mình trong văn phòng, sau khi xử lý xong một phần công vụ, không nhịn được bóp trán.
Con rồng nhỏ đó, hôm qua còn biết dùng pha lê ma pháp để truyền tin cho nàng, vậy mà hôm nay ngoài việc sáng sớm mơ màng tới gần nàng, thì cả ngày chẳng hề tìm đến.
Đôi mắt màu vàng tối của Violet thoáng chốc hóa thành con ngươi dọc lạnh như băng. Có lẽ Long Linh không phải mềm mỏng ngoan ngoãn như vẻ ngoài, mà đang giả vờ thỏa hiệp để khiến nàng buông lỏng cảnh giác.
Chân nàng bị thương nên mất cảm giác, không thể khiến Long Linh cảm nhận được niềm vui của việc quấn đuôi, nên sự nhớ nhung của Long Linh chỉ dừng lại ở lời nói. Rõ ràng ở nhà có thể liên lạc, vậy mà Long Linh lại chẳng hỏi thăm lấy một lời.
Đáy mắt Violet thoáng qua vài phần băng lạnh, càng nghĩ vậy thì chỗ chân bị thương lại bắt đầu nhức âm ỉ, thậm chí cả tuyến thể cũng truyền đến cảm giác trống rỗng.
Cơ thể đã từng nếm qua pheromone của Alpha, lại dễ khát khao đến vậy sao?
Đợi nàng về, bất kể Long Linh có nịnh nọt thế nào, nàng cũng sẽ cho con rồng nhỏ kia biết hậu quả của việc chọc giận nàng là gì.
Đúng lúc đó, ngoài cửa văn phòng vang lên tiếng gõ cửa thanh thúy.
Violet không ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói:
\”Vào đi.\”
Từ ngoài bước vào là một người phụ nữ xinh đẹp, mặc váy dài màu xanh rêu, bước trên sàn ngọc trai trắng:
\”Xem ai đã khiến công tước đại nhân của chúng ta giận dữ đến vậy đây?\”
Violet thấy người đó là chị họ — Vương trữ Lorraine, nhưng sắc mặt vẫn chẳng khá hơn chút nào:
\”Chị không ở hoàng thành, đến chỗ tôi làm gì?\”
\”Bệ hạ sai chị làm việc, tiện đường qua đây thăm em.\”
Lorraine tự tìm một chỗ ngồi thoải mái, vén tóc dài ra sau tai, lấy một điếu thuốc mảnh từ hộp ra, kẹp giữa ngón tay và châm lửa một cách tao nhã.
\”Dạo này sức khỏe em thế nào? Nghe nói lão phu nhân nhà em tìm cho em một Alpha trẻ trung xinh đẹp, là mỹ nhân của gia tộc Arnold, cô ta có hầu hạ em tốt không?\”
Violet liếc lạnh một cái:
\”Nơi này cấm hút thuốc.\”
Lorraine bật cười, dập tắt điếu thuốc rồi búng vào thùng rác bên cạnh:
\”Chỉ có chỗ em là nhiều quy củ vậy thôi. Được rồi được rồi, em nói xem cái Alpha nhỏ đó thế nào? Nghe nói là một con rồng nhỏ mới trưởng thành, là thanh long hay hắc long?\”
Violet cầm lấy một xấp tài liệu mới, xem xét những điều luật sắp sửa chỉnh sửa:
\”Nếu chị rảnh rỗi vậy, tôi sẽ báo cho bệ hạ biết chị đang ở đâu.\”
\”Đúng là keo kiệt, giấu như bảo bối vậy. Lẽ nào là tuyệt sắc giai nhân chốn nhân gian sao?\”
Lorraine vừa trêu chọc vừa tựa người lười nhác trên ghế sofa mềm mại.