Mỗi ngày Long Linh đều đến chính vụ thính để thăm Violet. Tất cả nhân viên đều biết công tước điện hạ có một người vợ dịu dàng chu đáo, ngày nào cũng mang đủ loại đồ ăn ngon tới, khiến ai nấy đều ghen tị không thôi.
Violet ăn những món bổ dưỡng mà Long Linh nấu, chưa từng có mùa đông nào ấm áp đến vậy. Ngay cả trứng rồng trong bụng cũng rất ngoan, chưa từng gây rối cho nàng.
Vài tháng sau, đến ngày bác sĩ gia đình đến thăm. Lần này bác sĩ mang theo một quả cầu ma pháp hệ mộc. Violet đặt những ngón tay thon dài lên đó, từng đợt ánh sáng màu vàng nhạt nhấp nháy trên quả cầu, những luồng ma lực va chạm và hòa quyện bên trong. Chẳng bao lâu sau, hình ảnh trứng rồng trong bụng nàng hiện lên rõ ràng trên đỉnh quả cầu.
Một quả trứng rồng hình bầu dục đã hình thành. Vỏ trứng vẫn chưa cứng hoàn toàn, mỏng như cánh ve, có thể thấy mờ mờ dáng hình rồng con cuộn tròn bên trong.
Long Linh nhìn rồng con bé xíu như thế thì trái tim như tan chảy, cùng Violet ôm nhau ngắm nhìn sinh linh nhỏ bé ấy.
Lần đầu tiên mang thai, Violet nghĩ đến việc con rồng con này là cốt nhục của nàng và Long Linh, trong lòng cũng ngập tràn yêu thương.
Bác sĩ đứng bên nói: \”Lần đầu mang thai thường chỉ có một quả trứng rồng. Sau này mang thai lần nữa thì có thể nhiều hơn.\”
\”Quả trứng rồng này phát triển rất tốt, dinh dưỡng trong thai kỳ cũng được cung cấp đầy đủ. Kích thước trứng nằm trong phạm vi bình thường, nhưng rồng con bên trong phát triển khỏe mạnh hơn những rồng con khác. Chỉ cần ba tháng nữa là có thể chào đời rồi.\”
Long Linh nấu bữa ăn dinh dưỡng cho Violet mỗi ngày, mẹ và bà ngoại cũng thường xuyên gửi thực phẩm bổ dưỡng. Em bé không phụ lòng mong đợi của mọi người, được nuôi dưỡng khỏe mạnh, thật sự rất tuyệt!
Long Linh tò mò hỏi: \”Bây giờ có thể biết giới tính rồng con chưa ạ?\”
Bác sĩ nhìn cô bằng ánh mắt hiền hòa: \”Hai người phụ nữ kết hợp chỉ có thể sinh ra bé gái.\”
Long Linh vui mừng: \”Là con gái à, thật tuyệt!\”
Violet xoa bụng mình, cảm thấy Long Linh vui đến ngốc rồi, đến cả kiến thức cơ bản này cũng quên mất.
Hai người vẫn muốn nhìn rồng con thêm chút nữa nên rót trà mời bác sĩ ở lại lâu hơn.
Xem thêm một lúc, rồng con trong trứng lại cuộn người thành một cục, không còn thấy sừng rồng đâu nữa.
Long Linh nói với Violet: \”Nó hay xấu hổ quá, bị nhiều người nhìn nên không vui rồi.\”
Violet bật cười: \”Con gái giống mẹ rồi, y như em.\”
Long Linh hừ nhẹ: \”Giống chị mới đúng, kiêu ngạo như chị vậy.\”
Violet nửa cười nửa không: \”Chị đâu có xấu hổ đến mức phải trốn đi.\”
Không biết có phải rồng con nghe thấy hai người nói chuyện không mà lát sau lại duỗi thân thể tròn trịa của mình ra.
Long Linh vui mừng, vội chỉ cho Violet xem.
Hai người cùng xoa nhẹ bụng nàng, cảm thấy hạnh phúc đến mức sắp ngất đi.
Sau khi ngắm đủ rồng con, Long Linh nhờ quản gia Marcia tiễn bác sĩ về.