Chương 14. Cao nhân tất hữu, cao nhân tụ
Ciu ciu giả được đúc theo size cậu đấy!
Chuyện trả tiền cũng không phải là chỉ nói suông, vì trả tiền mà An Xảo Xảo cũng bắt đầu làm thêm ở tiệm trà sữa. Cô nhóc có một môn học phụ đạo đạt kết quả không tệ lắm, nên trước tiên giảm kế hoạch học phụ đạo môn này, cũng tận dụng thời gian này để kiếm tiền. Cô bé không nói sự thật cho An Vũ San, chỉ nói là bản thân muốn kiếm thêm ít tiền tiêu vặt. An Vũ San đồng ý và hứa sẽ cho cô bé mức lương như Tư Toàn.
Mặt tiền cửa hàng không lớn lắm nên cũng không quá bận rộn, đột nhiên xuất hiện thêm một nhân viên thì ít nhiều có hơi lúng túng. Một bàn khách vừa mới rời đi, Tư Toàn và An Xảo Xảo đồng thời bước đến.
Bởi vì An Xảo Xảo ở gần hơn nên nhanh chân hơn Tư Toàn, cô bé dọn rác trên bàn: \”Để mình làm cho, dơ lắm. Cậu ngồi nghỉ đi.\”
Tư Toàn xoay người cầm giẻ lau quay lại lau bàn: \”Không sao, mình quen rồi.\”
Ngày nào hai người cũng diễn tiết mục tích cực nhường nhau này, làm cho An Vũ San ở bên cạnh phải trầm ngâm. Xảo Xảo hình như quá nhiệt tình với Tư Toàn rồi, đây không giống tác phong của con bé. Con bé ở nhà lười chảy thây, đừng nói là giành việc mà dù cho đốc thúc nó đi làm thì nó cũng không vui vẻ gì. Con bé rất giống mình khi còn nhỏ, thuộc về loại con trẻ bị chiều hư.
An Vũ San đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, bỗng hoảng hết cả lên. Con gái sẽ không có ý với Tư Toàn đấy chứ?
Có phỏng đoán này, An Vũ San càng nhìn càng thấy không ổn. Hôm nay con gái quá mức tích nhiệt tình. Còn Tư Toàn nữa, lại dám cười dịu dàng xinh đẹp với con gái mình thế, nàng nhìn mà còn rung động thì huống chi là con gái đang tuổi dậy thì!
Không được! Nàng phải thẳng thắn, lỡ như Tư Toàn và con gái làm điều gì đó thì đến lúc đó có thể đã quá muốn.
Nhân lúc An Xảo Xảo đang bận, An Vũ San kéo Tư Toàn vào nhà vệ sinh. Nét mặt nàng nghiêm túc nhìn Tư Toàn, hỏi: \”Có phải Xảo Xảo thích cậu không?\”
Tư Toàn sửng sốt: \”Sao dì lại nghĩ như thế?\”
An Vũ San: \”Cháu không cảm thấy là con bé đối xử với cháu quá mức chu đáo sao?\”
Tư Toàn cẩn thận nghĩ lại: \”Hình như… Có hơi hơi.\”
An Vũ San nổi giận: \”Nó là con gái của cậu đó! Con ruột!\”
Tư Toàn mở to hai mắt nhìn: \”Dì biết cháu là…\”
An Vũ San nghiêm túc: \”Đúng, mình biết cậu là Cố Huyên. Cậu cũng biết Xảo Xảo là con gái của mình đúng không? Thế sao cậu còn quyến rũ nó nữa?\”
Tư Toàn: \”Nào có!? Mình chỉ muốn làm hết trách nhiệm của một mommy thôi\”
An Vũ San: \”Nhưng nó lại không nghĩ như vậy! Nó mới 17 tuổi thôi, cậu đối tốt với nó như vậy thì nó sẽ nghĩ cậu có ý với nó đó.\”
Tư Toàn rối bời trong lòng, cô rất muốn hỏi An Vũ San biết thân phận của mình từ khi nào, cô có có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, rất nhiều lời muốn nói. Nhưng việc cấp bách hiện giờ là tâm tư của con gái, nên cô chỉ có thể nuốt những lời này vào bụng trước.