Bắt Nạt – 25 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 21 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

Bắt Nạt - 25

Miên Ninh vừa trở về lớp liền thấy bóng dáng quen thuộc đang ngồi cạnh chỗ mình. Em khó hiểu mà đi lại, Lôi Từ Vũ thấy em mà chẳng biết ngại, trơ mặt ra ngồi yên tại chỗ.

-\” Chỗ này đâu phải của cậu?\”

Đổng Miên Ninh có chút không vui, nhìn gã nói. Ngay sau đó em nhìn về hướng bàn gã, bạn ngồi cạnh em hiện tại đang ngồi co rúm ở đó, chắc chắn lúc em vắng mặt đã có chuyện tì đó xảy ra rồi.

Lôi Từ Vũ nhìn em, mỉm cười đáp lại khiến mọi người đều to mắt kinh ngạc.

-\” Ngồi cạnh vợ mình là sai hả? Cục cưng!\”

Miên Ninh nghe xong, hai bên lông mày em nhíu lại sắp hôn nhau tới nơi. Em lạnh nhạt đáp lại.

-\” Vợ cái gì? Chúng ta đâu phải kiểu mối quan hệ như thế? Cậu đừng đi đồn thổi lung tung.\”

Dứt câu, em liền cầm cặp trong ngăn bàn, đi lên chiếc bàn còn trống ở dãy trên ngồi trước sự ngơ ngác của các bạn cũng như sự buồn bực của gã.

Lôi Từ Vũ cảm giác bản thân gã sắp nổ tung tới nơi rồi. Cái bức rức ngứa ngáy phát điên như bị hàng ngàn con kiến cắn xé. Gã mím môi im lặng không nói gì thêm, chỉ ngước mắt lên nhìn em đang ngồi chỗ nào rồi thôi. Nhưng trong thâm tâm gã thật sự vô cùng tổn thương.

Chết tiệt. Cứ đà này chắc bản thân gã sẽ phải vô trại sớm thôi.

Lôi Từ Vũ nhẫn nhịn, suốt giờ học chẳng để tâm đến bài, chỉ chú ý nhìn em từ xa.

Gã nhớ cái khoảng thời gian ngọt ngào giữa hai đứa muốn chết. Giờ đây thì sao, em cứ lạnh nhạt với gã như vậy, trái tim gã rất khó chịu.

Cuối cùng thì giờ giải lao cũng đã đến, Lôi Từ Vũ tính lên bàn em rủ em đi ăn hoặc đi thư viện. Tuy rằng gã ghét đến thư viện nhưng bé con lại thích đọc sách và đi thư viện, nên đối với gã thế nào cũng rất ổn, bé con thích là được.

Nhưng chưa kịp tiến lại, gã đã bắt gặp cái cảnh khiến đôi mắt gã trợn trừng như muốn lòi cả ra. Nụ cười trên môi ban nãy cũng thay bằng cái nghiến răng ken két đến căng cơ hàm.

Lại là Vương Dĩ Hòa, cái thằng chó đáng ghét đó.

Vương Dĩ Hòa và Đổng Miên Ninh nói chuyện với nhau về cái gì đó, xong cả hai cũng nhau rời đi với cuộc nói chuyện rôm rả suốt chẳng đường.

Lôi Từ Vũ vội vã lấy chiếc khẩu trang đen đeo vào cùng với chiếc mũ lông đen đội lên đầu. Gã rình rập theo sau hai người như đang chuẩn bị bắt ghen tại trận vậy, dù cho bản thân chẳng có danh phận.

Bao nhiều bạn học nhìn thấy cũng chẳng dám hó hé lời nào, chỉ né né cái tên cậu ấm chó điên càng xa càng tốt. Họ không muốn rước họa vào thân.

Vương Dĩ Hòa và Đổng Miên Ninh vừa đi vừa bắt chuyện, tươi cười với nhau như một cặp đôi, chẳng hề hay biết có một con người đang bịt mặt kín mít rình mò phía sau. Lôi Từ Vũ núp núp sau bờ tường lớp học mà ghen đỏ cả mắt, môi miệng mím chặt lại, răng nanh nghiến đến phát ra âm thanh khó nghe qua lớp khẩu trang.

Địt mẹ. Thằng chó rách kia đang nói gì với cục cưng? Nói xấu mình à?

Nói thẳng ra thì Lôi Từ Vũ cứ tưởng bản thân mình nhỏ bé lắm í. Người thì cao như cái cột điện, cả chiều ngang lẫn chiều dọc nhìn to gấp đôi mấy bạn nam khác, hoàn toàn nổi bật giữa đám đông. Thế mà cứ núp núp rình rình cái gì không biết.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.