Bạo Quân Độc Sủng_Diệp Vũ Sắc (H+) – Chương 109. Cây \”củ cải\” nóng bỏng – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Bạo Quân Độc Sủng_Diệp Vũ Sắc (H+) - Chương 109. Cây \"củ cải\" nóng bỏng

Chương 109. Cây \”củ cải\” nóng bỏng

Hắn kìm lòng không được âu yếm thân thể mềm mại của nàng, càng muốn giao hoà nhiều hơn… chỉ ngắn ngủn mấy ngày, hắn điên cuồng nghĩ tới nàng, nhớ nàng, hận không thể đêm ngày quấn quít si mê cùng nàng… Bất giác hắn càng lớn mật hơn…

Diệp Vũ khẽ \”ưm\” một tiếng, không biết có phải tay hắn đụng phải vết thương của nàng hay vì linh hồn động tình mà lên tiếng. Thanh âm ngân nga nhẹ nhàng này như một đám lửa nhỏ châm lên lửa dục của hắn.

Toàn thân Sở Minh Phong kích động, cởi bỏ quần áo của nàng, nàng chấn động toàn thân, đè cổ tay hắn lại, nói sắc nhọn, \”Đừng!\”

\”Trẫm biết nàng lại sợ cái gì, trẫm không thèm để ý, nàng cũng không cần để ý, được không?\” Hắn trầm giọng an ủi.

\”Đừng mà…\” Nàng kinh hoảng lắc đầu, thô lỗ đẩy hắn ra, rồi lùi lại, \”Đừng mà…\”

\”Vũ Nhi….\” Hắn đưa tay túm lấy cánh tay nàng, \”Nghe trẫm nói nè…\”

\”Đừng lại đây!\” Nàng kêu lên thê lương, như thay đổi thành một người khác, kháng cự sự gần gũi của hắn. Hắn rụt tay về, không muốn ép nàng, \”Bất luận nàng đẹp hay xấu, bất luận nàng có biến thành cái gì, trong lòng trẫm, nàng vô cùng hoàn mỹ; kể cả dung mạo của nàng có bị huỷ, kể cả người nàng đầy ngập vết thương, trẫm cũng coi trọng nàng như vật quý.\”

Lời thổ lộ như thế đúng là khiến người ta rung động. Nhưng Diệp Vũ cũng biết, hiện giờ hắn nói thế là an ủi nhiều hơn. Hắn nói thế nào nàng cũng quyết không để cho hắn nhìn.

Nàng phụng phịu, \”Bệ hạ về cung đi, ta muốn nghỉ ngơi\”

Sở Minh Phong nhìn ra, nàng sẽ không thay đổi chủ ý, trước khi những vết roi chưa khỏi hẳn, nàng vẫn cứ vậy. Như thế hắn chỉ đành về cung.

Ngày thứ hai về cung, Sở Minh Phong truyền triệu Từ thái y. Từ thái y bước vào ngự thư phòng thì bắt đầu ngáp vặt, khí sắc không tốt, mắt đục ngầu, tóc hỗn độn, giống như đã một đêm không ngủ vậy.

Thấy ông thế, Sở Minh Phong lại tức, \’Ngươi làm cái gì thế hả? Trước khi tới ngự thư phòng không sửa sang cho tốt mặt mũi của ngươi trước hay sao?\”

\”Bệ hạ, vi thần sao mà kịp cửa sang dung nhan được chứ?\” Từ thái y thấy Tống Vân bưng một chén trà nóng tiến vào thì chẳng khách sáo cầm lấy, hớp thẳng vào miệng, chẳng có ý nghĩ tôn ti trật tự gì.

\”Từ thái y, đây là trà của bệ hạ….Ngươi….Ngươi…\” Tống Vân kinh ngạc nói lắp bắp.

Sở Minh Phong tức giận phẫn nộ, \”To gan!\”

Từ thái y cố tình ọc ọc hai tiếng thô lỗ rồi mới nuốt vào, \”Bệ hạ đừng nhỏ mọn như vậy chứ, chẳng phải chỉ mỗi một ly trà thôi sao, Thái y viện vẫn còn nhiều mà\”

Mày kiếm Sở Minh Phong dựng ngược lên, \”Thái Y viện vẫn còn nhiều, vì sao ngươi lại cướp trà của trẫm hử? Coi thường quá rồi đấy!\”

\”Bệ hạ, vi thần vì phi tần ngài sủng ái nhất cả một đêm lật sách thuốc xem, đến một chén trà cũng chưa uống. Nếu hiện giờ bệ hạ để cho vi thần về Thái y viện uống trà, vi thần sẽ về ngay ạ\” Nói xong, Từ thái y định đi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.