[Băng Cửu] [Abo] Làm Gì Khi Mang Thai Ngoài Ý Muốn? – Meroki – Ngoại truyện 2.1 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Băng Cửu] [Abo] Làm Gì Khi Mang Thai Ngoài Ý Muốn? – Meroki - Ngoại truyện 2.1

Có bố mẹ đều thuộc giới trí thức là trải nghiệm như thế nào?

Viết theo góc nhìn của con của Băng Cửu.
\”Ba\” là Lạc Băng Hà. \”Cha\” là Thẩm Thanh Thu.

-O-

Câu hỏi: Có bố mẹ đều thuộc giới trí thức là trải nghiệm như thế nào?

[ 3334] Cửu Nguyệt Cửu Nhật:

Ba tôi đẹp trai cực kỳ.

Được rồi.

Ha ha ha ha ha ha ha ha. Trong nhà không chỉ có mình cha tôi là giảng viên đại học, mà cả ông tôi bà tôi cũng đều là giảng viên đại học. Thay vì hỏi tôi \”Có cha mẹ thuộc giới trí thức là trải nghiệm như thế nào?\” thì hỏi tôi \”Có ba là người có trình độ thấp nhất trong nhà là trải nghiệm như thế nào?\” thì hay hơn.

Chắc tôi sẽ bị ba đánh chết quá.

Tóm lại, nói đến đây hẳn sẽ có người thắc mắc, trình độ của ba tôi và cha tôi khác nhau đến thế, vậy hai người quen biết nhau như thế nào?

Hỏi rất hay.

Cha tôi là học sinh của ông tôi và cũng là người giám hộ của ba tôi khi ba còn là thiếu niên.

Tôi biết quan hệ này thoạt nghe cực kỳ giống với mấy bộ phim cẩu huyết của Thái Lan, còn hơi có cảm giác loạn luân của mấy cuốn tiểu thuyết mỳ ăn liền, đồng thời cũng giống với mấy truyện sảng văn về tình yêu của cha nuôi và bé lolita. Nhưng thật ra quan hệ của hai người rất trong sáng, cũng không có vẻ… phạm pháp như khi mới nghe qua.

Là như này, cha tôi trưởng thành trong hoàn cảnh không phải là quá tốt, cha không có người thân, phải lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Nhưng cha rất thông minh, là kiểu người cực kì có dã tâm cũng vô cùng cố gắng ấy. Cha dựa vào năng lực của mình mà thi đậu một trường đại học top đầu, sau đó học một mạch đến trình độ tiến sĩ và làm giảng viên trong trường. (Nói đến đây, tôi cực kì khâm phục cha, những gì cha có đều là do cha tự mình làm nên. Thật không dễ dàng nhưng mà cũng thật xứng đáng. Oa oa oa, cha tôi chỉ có mình tôi và ba là người thân, tôi và ba sẽ đối xử thật tốt với cha.)

Quay lại chủ đề chính, bà tôi là giảng viên đại học và cũng là giảng viên thạc sĩ của cha tôi. Khi cha tôi là nghiên cứu sinh năm hai, bà và ông được mời gia nhập Cục An toàn Dữ liệu Quốc gia để thực hiện một số nghiên cứu nên đã giao ba tôi khi ấy vẫn là học sinh cấp hai cho cha tôi chăm sóc. Theo như những gì ông tôi nói, lúc ấy sở nghiên cứu đúng là có yêu cầu phải giữ bí mật nhưng cũng không cấm nghiên cứu viên mang con theo. Từ đầu đến cuối đều là do ba tôi không muốn đi cùng. Là chính ba cứ khăng khăng muốn ở bên cạnh cha tôi. Còn về lý do thì tôi không dám đoán cũng chẳng dám hỏi. Nhưng tôi mong mọi người chớ hiểu lầm, cha tôi không phải người có sở thích luyến đồng. Cha thậm chí còn chẳng thích trẻ con. Thật. Lúc hai người ở bên nhau thì ba tôi cũng đã hai mươi hai rồi.

Nhưng những điều này đều không quan trọng mà trọng tâm là nhiều năm sau đó, khi ông bà tôi trở về từ sở nghiên cứu, tôi đã… bốn tuổi. Mặc dù mấy năm trước đó, ông bà tôi vẫn liên lạc với ba tôi bằng điện thoại và nói chuyện với ba qua video call, thậm chí ông bà còn gặp ba vài lần trong những ngày nghỉ phép ngắn ngủi, nhưng hai người lại chưa từng gặp tôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.