19. Bị chịch ngất trước gương trong phòng tắm/ bị đụ đến nỗi có bóng tâm lý với quần áo phụ nữ
Cuối cùng, Phó Tông Châu lại cưỡng ép An Tông trong phòng tắm.
Nước trong bồn tắm nảy lên làm ướt quần áo của cả hai khiến dấu vết hoan ái trên cơ thể họ càng thêm rõ ràng.
An Tông nằm trong bồn tắm bất lực để nước nâng đỡ mình trôi nổi, tâm trí chao đảo theo cơ thể, khuôn mặt phi giới tính của Phó Tông Châu xuất hiện trước mắt cậu..
……thật đẹp.
Anh ấy đẹp đến mức làm người ta choáng ngợp, dù lớp trang điểm trên mặt đã bắt đầu phai đi sau thời gian dài làm tình nhưng nét đẹp đó vẫn như cũ.
Nhưng khi khuôn mặt xinh đẹp đó nở một nụ cười xấu xa, An Tông đột nhiên run rẩy, dùng tay nắm lấy thành bồn liều mạng lùi lại.
\”Sao em luôn né tránh anh vậy? Phó Tông Châu nắm lấy vai cậu, kéo cậu về trước: \”Không phải em thích nhất dáng vẻ hiện tại của anh sao? Lần đầu tiên nhìn thấy, em đã vội vã xin thông tin liên lạc của anh đúng không?\”
\”Bây giờ cũng rất tốt mà, đốt cháy giai đoạn. Không cần chậm rãi phát triển mối quan hệ với người mình thích từ cái nhìn đầu tiên mà trực tiếp lên giường luôn.\”
An Tông uất không biết để đâu cho hết, ngay từ đầu cậu đâu có muốn hỏi thông tin liên lạc chỉ để làm tình!
Dương vật không ngừng chọc ngoáy trong lỗ nhỏ, An Tông chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ từ cổ họng, đầu óc sắp bị con cặc nghiền thành bột mịn, cậu miễn cưỡng phản bác anh: \”Không, không đúng.\”
Không ngờ Phó Tông Châu cũng dừng lại, nhéo eo cậu hỏi có chuyện gì.
An Tông ngước đôi mắt đẫm ướt lên, cố gắng vận động trí óc: \”…Giới tính không đúng.\”
Phó Tông Châu khẽ phì cười. Hàng lông mày theo nụ cười đó giãn ra. Phó Tông Châu nắm lấy tay An Tông áp lên má mình, cố ý biến giọng: \”Bây giờ anh không giống con gái sao?\”
Sau khi tẩy trang, trông anh thực sự khác lạ, nhưng An Tông đang rất bối rối, đành lắc đầu.
Phó Tông Châu lại đặt tay An Tông lên chiếc váy da vẫn còn treo trên nửa người mình: \”Quần áo thì sao?\”
\”…Giống.\” An Tông khó khăn trả lời.
\”Hmm, vậy em nghĩ tôi khác chỗ nào?\”
Phó Tông Châu dẫn dắt tay An Tông chạm vào khớp nối của hai người và hỏi: \”Sao em không quan tâm đến cái này?\”
\”Anh cũng chẳng biết gì đâu. Ai bảo em có một cái lồn làm chi. Không có cặc thì làm sao anh có thể phục vụ em thoải mái được?\”
\”Cho nên người em thích có cặc không có lồn cũng đâu thành vấn đề. Dù sao thì người bị chịch cũng là em mà.\”
Sau khi Phó Tông Châu đảo ngược trắng đen, An Tông đầu óc choáng váng, có vẻ đã bị anh thuyết phục.
Đúng rồi…con cặc và lỗ lồn vốn là sự kết hợp hoàn hảo, bất kể chúng có nằm trên người ai, phải không?
Dương vật của Phó Tông Châu đâm mấy lần vào ra điểm nhạy cảm của An Tông khiến ngón chân cậu cong lên, khoái cảm hệt dòng điện chạy dọc sống lưng.