[Bản Dịch/ Đam Mỹ/ St] Bị Trúc Mã Đối Thủ Chèn Ép – Chương 12 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bản Dịch/ Đam Mỹ/ St] Bị Trúc Mã Đối Thủ Chèn Ép - Chương 12

12. Suýt bị phát hiện trong nhà vệ sinh của trường/ lời mời làm tình ở phòng thể thao

Hậu quả của cơn cực khoái vẫn còn run rẩy trong cơ thể An Tông, ngay cả đầu ngón tay cũng mềm nhũn, cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng từ từ lắng xuống. Sau khi bình tĩnh lại, An Tông mới phát hiện quần lót của mình đã ướt đẫm. Cảm giác xấu hổ bất đắc dĩ ập đến, bị trêu chọc đến lên đỉnh trong lớp thật xấu hổ, nhưng điều An Tông khó chấp nhận nhất chính là Phó Tông Châu thật ra cũng chẳng làm gì cả. Chỉ dùng vài cái đụng chạm vài lời tán tỉnh nhưng cơ thể cậu đã tự tìm đường nếm trải sung sướng rồi.

Một chút vuốt ve có thể gợi lên những ký ức còn sót lại trong cơ thể đồng thời đánh thức khoái cảm mạnh mẽ nó đã buộc cậu phải lên đỉnh bởi sự tưởng tượng của mình.

.

Lỗ tai An Tông đỏ bừng, môi dưới bị cắn trắng bệch, chỉ muốn vùi đầu vào bàn học. …Đều là lỗi của Phó Tông Châu đã khiến cậu trở nên kỳ lạ như vậy. Nửa tiết còn lại An Tông hoàn toàn không thể tập trung lắng nghe. Mãi đến khi chuông reo, cậu mới thả lỏng một chút.

Đằng sau có tiếng gọi cậu, đó là bạn cùng bàn cũ của An Tông. Đúng lúc An Tông đang định quay người lại thì Phó Tông Châu đột nhiên giơ tay kéo cậu ra ngoài.

\”Anh làm vậy!\”

Phó Tông Châu không chịu buông cậu ra cho đến khi nhét được người vào toilet. An Tông muốn ra ngoài nhưng đã bị Phó Tông Châu chặn trước cửa. Đối mặt với ánh mắt của An Tông, Phó Tông Châu nâng cằm cậu: \”Đi vệ sinh với tôi.\”

\”Anh là học sinh tiểu học à? Đi vệ sinh cũng cần có người đi cùng.\”

Phó Tông Châu ậm ừ hai tiếng, sau đó cởi thắt lưng nói lên: \”Tôi nghĩ cậu cũng cần giải quyết…\”

Nhìn thấy Phó Tông Châu trực tiếp rút dương vật của mình ra, An Tông trợn tròn mắt, sau đó quay đầu đi. \”Sao lại ngượng ngùng? Cũng không phải chưa từng thấy.\” trong lời Phó Tông Châu chứa hàm ý: \”Ăn cũng ăn nhiều lần như vậy rồi.\”

\”…Chuyện này không giống…!\” Dù đã làm chuyện thân mật nhưng An Tông vẫn cảm thấy việc nhìn đối phương đi vệ sinh là điều cậu không thể chấp nhận được.

Đáng tiếc, mắt cậu có thể chuyển hướng, nhưng tai thì không thể bịt lại hoàn toàn, tiếng nước truyền trong không khí chạy thẳng vào tai cậu khiến An Tông xấu hổ đến nỗi muốn độn thổ. Mãi đến khi tiếng nước xả vang lên, An Tông mới thở phào nhẹ nhõm. Ngay sau đó, cậu cảm giác eo mình được thả lỏng thì ra thắt lưng đã bị Phó Tông Châu cởi.

An Tông nhảy cao ba thước: \”Anh cởi của tôi làm gì? Tôi không muốn đi vệ sinh!\”

\”Tôi nghĩ em cần nó.\”

Phó Tông Châu mở dây rút, chiếc quần đi học của cậu đột nhiên trở nên lỏng lẻo trượt xuống. An Tông vội vàng kéo cạp quần lên, nhưng Phó Tông Châu đã lợi dụng cơ hội kéo cu nhỏ của cậu ra khỏi quần lót.

Tâm trạng Tiêu Tông lúc này đã hơi sụp đổ. Bấy giờ Phó Tông Châu mới nói: \”Trong lớp đã cứng rồi, không được an ủi có thấy khó chịu không?\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.