Bạch Nguyệt Quang Của Vai Ác Lại Chết Rồi – Vì vai ác chết lần thứ nhất(36) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Bạch Nguyệt Quang Của Vai Ác Lại Chết Rồi - Vì vai ác chết lần thứ nhất(36)

Nước mắt lã chã rơi xuống như mưa, thấm ướt nhẹp trang giấy, làm nhòe đi hàng chữ nắn nót trên bức thư. Ngụy Mặc Sinh vội vàng vươn tay quệt nước mắt. Tiếp theo đó, hắn lao ra khỏi nhà, ngay cả phong thư của Khương Viện để lại hắn cũng không thèm mở ra xem. Cuống quýt chạy xuống dưới lầu đập cửa nhà của chủ nhà trọ.

\”Chị Trương, mở cửa, mở cửa!\”

Chủ nhà ra mở cửa, thấy đôi mắt đỏ bừng của Ngụy Mặc Sinh, hoảng sợ hỏi: \”A Sinh, em làm sao vậy?\”

\”Anh của em, anh Đường……\” Hắn nghẹn ngào nói: \”Chị có biết quê của anh Đường ở đâu không? Em muốn đi tìm anh ấy….\”

\”Cái này, cậu ấy chưa bao giờ nói với chị về quê quán của cậu ấy.\” Chủ nhà chợt nhớ tới lời dặn dò của Du Đường, bèn thuật lại cho Ngụy Mặc Sinh nghe: \”À, đúng rồi, sáng nay cậu ấy có tìm gặp chị, dặn chị rằng nếu như em hỏi thăm thì nói với em là cậu ấy về quê ở luôn không lên nữa, không cần phải đi tìm cậu ấy.\”

Chị Trương quan tâm hỏi : \”Sao thế? Cậu ấy xảy ra chuyện gì à?\”

Bình thường, chị Trương luôn thấy Du Đường và Ngụy Mặc Sinh đi kè kè với nhau, nhưng sáng nay, Du Đường lại đột ngột kéo va li đến gõ cửa nhà chị, bảo phải về quê ngay, hiện giờ Ngụy Mặc Sinh lại hoảng hốt đến thế này, chị cũng cảm thấy lo lắng theo.

\”Không, em cũng không biết……\” Ngụy Mặc Sinh thất vọng trả lời, trong lòng đau quặn lại, nước mắt không nén nổi trào ra khỏi hốc mắt, hắn lau chùi qua loa rồi nói với chủ nhà trọ: \”Chị ơi, nếu như anh Đường trở về, chị nhất định phải gọi cho em ngay nhé, được không ạ?\”

\”Giờ em sẽ chạy đi hỏi những người khác thử xem.\”

Nói xong, hắn vừa rút điện thoại ra gọi cho Lý Tấn, vừa chạy xuống vẫy xe taxi, báo cho tài xế biết địa chỉ nhà của Lý Tấn.

Lần này, rốt cuộc Lý Tấn cũng bắt máy, nhưng bên trong điện thoại lại truyền đến những âm thanh rất ồn ào, hỗn loạn.

\”Anh Tấn phải không ạ?\” Hắn cố gắng hết sức để giọng điệu thoạt nghe có vẻ bình tĩnh: \”Anh Tấn, bây giờ anh có nói chuyện điện thoại được không?\”

\”A Sinh đấy à….\” Lý Tấn nghe thấy giọng của hắn thì suýt nữa vuột tay làm rơi di động xuống đất: \”Anh đang bận chút việc! Lát nữa anh sẽ gọi lại cho cậu!\”

Nói đến đây, gã nhanh tay tắt điện thoại, trừng mắt nhìn trân trối vào cái cáng phủ tấm vải trắng thấm đẫm máu tươi mà nhân viên y tế đang khiêng đi, thoạt nhìn đỏ tươi, lóa mắt.

Lý Tấn ôm mặt, che đi đôi mắt, không dám tiến lên dù chỉ là một bước.

Gã ngồi xụp xuống đất, há miệng khóc nức nở.

Anh Đường, con mẹ nó, anh đã bảo rằng anh nhất định sẽ sống mà?

Anh bảo em làm sao để đối mặt với A Sinh đây…..

Ngụy Mặc Sinh dừng taxi trước cửa nhà Lý Tấn, gọi điện thoại cho gã vài lần nhưng đều bị báo tắt máy.

Nỗi sợ hãi trong lòng càng lúc càng dâng cao.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.