[ Bác Quân Nhất Tiêu ] Eternal Luv – Chương 7 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

[ Bác Quân Nhất Tiêu ] Eternal Luv - Chương 7

May mắn ban đầu Tiêu Chiến vì để thuận tiện nên mặc áo rộng, đứa nhỏ của anh đã được bốn tháng, bụng anh càng ngày càng rõ. Quần áo như vậy có thể giấu được sự tồn tại của đứa nhỏ.

Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, con ngươi sáng tối không rõ. Tiêu Chiến chưa bao giờ đối với hắn khách sáo lễ phép mà lúc này lại bộc lộ ra, như một đóa anh túc nở rộ, chất độc theo máu rót vào tim hắn, làm hắn sinh đau. Hắn không đáp lại Tiêu Chiến.

Mặt nạ hoàn mỹ trên mặt Tiêu Chiến tựa hồ có chút vết rách, nhưng chỉ thoáng qua, thậm chí không thấy rõ. Tay phải lật lại, tự nhiên đổi thành tư thế mời ngồi, kém nhau sáu tuổi khiến anh so với hắn còn trơn tru lõi đời hơn.

Tiêu Chiến không chờ Vương Nhất Bác ngồi tự anh đã ngồi xuống trước, sau đó nở một nụ cười lịch sự với Vương Nhất Bác: \” Vương tiên sinh, uống chút gì không? \”

Vương Nhất Bác nhìn anh tươi cười, như là nhớ tới cái gì, vẻ mặt thả lỏng. Hắn ngồi xuống, gật đầu với người phục vụ: \” Cà phê Americano, cảm ơn. \”

Tiêu Chiến thản nhiên nhấp một ngụm cà phê, mở miệng trước: \” Vương tiên sinh, công ty của ngài cần thiết kế gì sao? \”

\” Không có thì em không thể đến tìm anh? \”

Tiêu Chiến cười khẽ, trong mắt cũng một mảnh lạnh lùng: \” Vương tiên sinh, hôm nay tôi ra đây là để bàn chuyện công việc, nếu không phải chuyện công việc, tôi cảm thấy giữa hai chúng ta cũng chẳng còn gì để nói nữa. \”

Vương Nhất Bác chăm chú nhìn anh, anh không chút sợ hãi nhìn lại, Vương Nhất Bác như nhận thua, từ trong túi văn kiện lấy ra một tờ giấy đưa cho Tiêu Chiến.

Lúc Tiêu Chiến đang xem xét, tay Vương Nhất Bác căng thẳng đan vào nhau, mím môi, cuối cùng vẫn quyết định mở miệng: \” Tôi rất thích đồ án này. \”

\” Ừ. \” Cho dù là giọng nói hay vẻ mặt, đều không hề buông lỏng.

\” Tiêu Chiến, em có thể giải thích, em. . . . . \”

\” Không có gì cần giải thích cả, chúng ta hiện tại rất tốt, như thế này rất không tồi. \”

Khớp tay Vương Nhất Bác bị siết đến có chút trắng bệch: \” Chiến ca, cho em thêm một cơ hội nữa được không? \”

Tiêu Chiến cuối cùng cũng nâng mắt lên chống lại ánh mắt của Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác chưa từng nhìn thấy ánh mắt như vậy của Tiêu Chiến, như vách núi sâu không thấy đáy, cho dù hắn có kêu gào thế nào, ném bao nhiêu viên đá vào trong đó, đều không tìm được nửa điểm hồi âm.

\” Vương Nhất Bác, cậu muốn tôi đem hết mọi chuyện nói ra bên ngoài sao? Cậu tìm tôi về làm gì? Tiếp tục chơi trò hôn nhân gia đình với cậu à? \”

Thoáng chốc sắc mặt Vương Nhất Bác trở nên trắng bệch, tất cả mọi thứ chuẩn bị sẵn trong đầu đều vì một câu này mà trở nên vô lực, giống như hết thảy lời giải thích chân thật đến đâu cuối cùng cũng biến thành lời bịa đặt, dối trá.

\” Bản thảo này tôi xem xong rồi, không có vấn đề. Còn có yêu cầu gì khác không? \”

Vương Nhất Bác cúi đầu, không phản ứng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.