Buổi tiệc nướng ngoài trời diễn ra, ai cũng có đôi có cặp ngồi cạnh nhau, chăm nhau từng chút một, chỉ có mình Tuấn Tài ngồi bơ vơ giữa bàn, thịt nướng chưa kịp ăn, bia chưa kịp uống thì đã bị đút no cơm chó của mấy cặp kia.
\”Nào nào, ngồi xích ra xem nào. Nóng chết người mà cứ dính nhau thế?\” Tuấn Tài nhăn mặt cầm đũa vẫy vẫy ý bảo mấy đôi kia tách nhau ra
Ấy vậy mà không tách, ngược lại còn đút nhau ăn rồi nhìn Tuần Tài bằng ánh mắt khiêu khích, Đức Duy thích thú nhướng mày nhìn người anh lớn tuổi, là đứa em út luôn được các anh và anh người yêu cưng chiều nên Đức Duy thích ghẹo người lắm.
\”Anh Tài, nhìn nè\” Pháp Kiều gọi
Tuấn Tài quay sang thì thấy Tuấn Duy và Pháp Kiều đút nhau bằng miệng rồi nhìn mình cười, thật sự là không nuốt nổi cục tức này mà, còn cái đôi mập mờ kia nữa, quay lại thì chưa thấy nhưng mà cứ kè kè nhau làm Tuấn Tài \”ngứa mắt\”
\”Này anh Sinh, có danh phận chưa mà tựa đầu kề vai như đúng rồi vậy?\”
\”Chưa danh phận không bằng cái đứa không có người bên cạnh\” Trường Sinh thích thú nói rồi cười nghiêng ngả tựa vào vai Anh Tú thì bị đẩy ra
\”Nè ra chỗ khác coi, gối nhà anh à mà anh dựa?\”
\”Thì của anh mà\” Trường Sinh đáp lại một cách tỉnh bơ
\”Coi anh Sinh nhận vơ kìa\” Phong Hào bĩu môi
\”Nghề của ảnh mà\” Thái Sơn nhún vai rồi đút cho Phong Hào một miếng thịt kèm rau
Tuấn Tài nhìn xung quanh, cảnh tượng mấy đôi cứ tự nhiên âu yếm trước mặt như đang thi nhau hành hạ thần kinh của người độc thân duy nhất trong buổi tiệc. Tài hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải giữ bình tĩnh, nhưng trái tim thì không ngừng réo gọi: \”Con tim này cần được yêu thương!!\”
\”Ê, ê mấy đứa, ăn đi kìa! Có biết tao chuẩn bị bàn nướng này từ sáng không hả?\” Tuấn Tài cố gắng kéo mọi người về quỹ đạo, nhưng giọng thì rõ ràng đầy oán trách.
\”Anh Tài lại bắt đầu nổi cơn ghen tình rồi kìa.\” Quang Hùng chọc.
\”Có cặp thì ghen là đúng rồi. Anh Tú, cho em xin cái ghế phụ, để anh Tài ngồi cạnh em nè. Em thương người ế.\” Đức Duy giả vờ tội nghiệp, nhưng ánh mắt lại long lanh vì… đùa dai thành bản năng.
\”Thôi thôi, anh không cần bố thí đâu. Để tao một mình với tô salad là được.\” Tuấn Tài vừa nói vừa vùi mặt vào dĩa rau sống như muốn tuyệt giao với thế giới lứa đôi.
Anh Tú liếc qua, vừa cười vừa gắp một miếng thịt bỏ vào chén Trường Sinh
\”Người ta đang ế mà mấy đứa làm quá… nhưng mà anh Sinh ăn đi, cho có sức còn \’mơ mộng\’.\”
Trường Sinh bật cười, không nói gì, chỉ liếc sang Tuấn Tài rồi nháy mắt một cái đầy ẩn ý khiến cậu đỏ bừng mặt.
\”Đừng có mà lạm dụng nháy mắt với người ta. Không phải ai cũng dễ mềm lòng như Anh Tú đâu.\” Tuấn Tài gắt nhẹ nhưng tay vẫn cầm lấy lon bia mà Trường Sinh đưa, rõ là không nỡ từ chối.
Ở một góc khác, Hải Đăng đang đút bánh mì kẹp thịt cho Hoàng Hùng thì lén thì thầm
\”Anh Tài chắc ghen phát khóc á.\”