Sau lễ khai giảng rộn ràng, học sinh tản dần về phòng. Quang Anh kéo vali đến khu ký túc xá dành cho khối 10, mắt nhìn ngó xung quanh, vừa tò mò vừa mệt rã rời.
Trong tay cậu là mảnh giấy ghi số phòng: A204.
Vừa tới cửa, một giọng quen thuộc vang lên phía sau:
\”Ê, trùng hợp ghê ta.\”
Quang Anh quay đầu lại. Là Đức Duy – cũng kéo vali lạch cạch, tóc rối nhẹ sau buổi lễ.
\”…Đừng nói với tớ…\”
Duy cười, giơ mảnh giấy y hệt trong tay: A204.
\”Ừm, tớ cũng phòng này.\”
\”Trời ơi!\” Quang Anh bật thốt, bực bội đấm vào tay mình, \”Sao cái vận rủi này nó cứ đeo theo tớ hoài vậy?!\”
Duy lầm lì kéo vali vào trước, \”Tớ tới trước nha, chọn giường dưới.\”
Quang Anh trợn mắt, \”Gì mà vô duyên vậy! Tớ là người tới trước—\”
\”Cậu đứng ngoài hành lang la ó không tính.\”
\”Tớ đang bị sốc văn hóa!\”
\”Dù sao tớ vẫn chọn giường dưới.\”
Quang Anh hậm hực kéo vali vào, ném cái ba lô phịch lên giường trên, đập mạnh tới mức cái nệm bật nhẹ lên rồi rơi xuống lại.
Phòng ký túc không quá rộng, hai giường tầng, bàn học gắn tường, tủ đồ nhỏ gọn, ánh sáng vàng ấm áp. Không gian đủ cho hai người sống – nếu không đụng nhau suốt ngày.
Quang Anh leo lên giường, nằm xoài ra. Tay rút điện thoại, vừa lướt nhóm chat vừa gõ lóc cóc:
Rạp xiếc trung ương
rhyder.dgh:
Phòng ký túc xá nhìn như ổ chuột đẹp đẽ =)))
Và vâng,
tôi ở chung phòng với một tên… kẻ thù từ hồi mẫu giáo. 😮💨
phap_kieu3:
nói ai biết liền=))
Hurrykng
này kẻ thù gì, \”bạn thân từ bé\” mà
hunghuynh.gem:
Hahahaha số mày ngộ lắm Quang Anh =))))))
ilovemystagename:
tao thấy có mùi phim truyền hình =))
rhyder.dgh:
Phim gì mà bi kịch dữ dội zị…