[Allhinata] Sau Khi Sống Lại Tôi Cảm Thấy Xung Quanh Đều Không Được Bình Thường – Chương 2: Trại tập huấn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Allhinata] Sau Khi Sống Lại Tôi Cảm Thấy Xung Quanh Đều Không Được Bình Thường - Chương 2: Trại tập huấn

Thầy hướng dẫn của câu lạc bộ bóng chuyền – Takeda-san ngồi trong phòng giáo vụ, bàn tay cầm chiếc bút quay đi quay lại một lúc lâu đến khi \’tách\’ một tiếng cây bút máy nằm lăn ra đất mới ngừng lại. Quay sang nhìn cậu khụ một tiếng, mỉm cười gọi: \”Hinata?\”

Cậu dáng người ngoan ngoãn, toét miệng cười đáp: \”vâng.\”

Hắn mỉm cười trấn an: \”Việc chuyển đổi thành Omega cũng không có gì, chỉ cần kiểm soát tốt pheromone, em không cần phải lo lắng quá đâu.\” Hắn dám nói mình lo lắng còn hơn cả Hinata! Trong câu lạc bộ thể thao đa phần đều là Alpha, mà Omega lại rất ít tham gia mấy hoạt động này chứ đừng nói là ra sân thi đấu, bây giờ nếu nói Hinata là Omega duy nhất trong trường tham gia câu lạc bộ thể thao thì cũng không ngoa chút nào.

Tuy nội tâm thì quay cuồng sắp hoá thành nhân vật trong bức tranh The Scream luôn rồi nhưng bề ngoài hắn vẫn phải giữ vững biểu cảm của một người thầy hoà nhã đáng tin cậy.

Hinata ở lại nghe thầy Takeda dặn dò mấy câu rồi rời đi, lúc đầu cậu cũng sốc lắm chứ bộ.

Theo lí giải của cậu mà nói Omega cũng giống như con gái thôi, nhưng mà bản thân thì đương nhiên chả mềm mại giống như con gái chút nào, nên thực sự là có bất ngờ một tí.

Lại nói có thằng con trai bình thường nào tự nhiên biết mình có khả năng sinh con mà không hoảng sợ đâu, tuy đối với Hinata thì cũng không để tâm lắm, chỉ cần có thể tiếp tục chơi bóng chuyền là ổn rồi, dĩ nhiên cậu cũng không có ý định sinh con đâu.

Sau khi biết chuyện Hinata là Omega mọi người trong câu lạc bộ rất ngạc nhiên.

Mà cũng đúng thôi, làm gì có Omega nào lại chạy ngang bằng với Alpha trong khi mọi người đã kiệt sức, có thể ăn liền tù tì một lúc mười cái bánh bao nhân thịt, thể lực thì phải nói là như yokai nhập xác.

Hinata nhìn phản ứng của tất cả mà cực kì đồng tình, thấy chưa cậu đã nói mà, cậu sao có thể là Omega được.

Daichi-san là người lấy lại tinh thần đầu tiên, anh chỉnh đốn lại mọi người: \”tất cả tập trung đi, Hinata có là gì thì vẫn là Hinata thôi.\”

Hinata liếc nhìn Kageyama bên cạnh, tên này vẫn là bộ \’người phàm chớ gần\’ như vậy. Cậu ta không ngạc nhiên chút nào sao, cậu thắc mắc nhưng rất nhanh liền quên lãng đi.

Ngày diễn ra tập huấn.

Hinata cảm thấy dù có sống lại bao nhiêu lần thì vẫn không thay đổi được cái sự thật học ngu của mình. Kể cả đã biết trước nhưng kết quả lại vẫn giống như cũ, cậu và Kageyama đã đến trễ buổi tập huấn.

Mặc kệ mồ hôi thấm đẫm trên mặt, Hinata vừa thở hồng hộc vừa liếc nhìn xung quanh, cậu rất muốn gặp mọi người ở trường khác.

Một bóng dáng màu vàng bay vụt qua ôm chầm lấy cậu, phòng ngừa Hinata vì giật mình mà vấp ngã tay sau còn cố định cậu lại, giọng nam quen thuộc vang lên.

\”Shouyou.\”

\”K..Kenma? \” Hinata có chút sửng sờ, tự nhiên ôm ấp có chút đột ngột không nằm trong dự kiến đó.

Tuy nhiên chưa được bao lâu lại bị Kageyama cưỡng chế tách ra, đáy mắt hắn lạnh nhạt: \” không muốn nhanh chơi bóng sao.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.