Hyung Suk lấy tay che hai má đỏ bừng, trốn tránh khỏi bàn tay ma quỷ của Ha Neul. Cô nàng đúng là chẳng nương tay chút nào, giờ má em đau nhức hết cả, nước mắt sinh lý sắp rơi xuống luôn rồi nè.
Ha Neul cũng nhận ra mình hơi mạnh tay, hối lỗi cười gượng khi nhận được ánh mắt lên án của bé con. Không phải lỗi của cô, lỗi do Hyung Suk đáng yêu quá ấy chứ!!
Cứ nhìn gương mặt đó mà xem, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo với hai má phúng phính, đôi mắt to tròn long lanh không nhiễm bụi trần còn đang ngập nước (nước mắt sinh lý), làn da trắng nõn mịn màng nhìn như véo ra nước được luôn ấy chứ. Chỉ nhìn thôi Ha Neul không kiềm lòng nổi có hiểu không? (Không ai kiềm lòng được trước gương mặt thiên thần này cả, không một ai.)
Càng nhìn Ha Neul càng thấy lòng mình ngứa ngáy khó nhịn.
Trông thấy biểu hiện như yêu râu xanh của Ha Neul, Jin Sung giật giật khóe môi, dứt khoát đứng lên cốc môt cái vào đầu cô nàng trước ánh nhìn ngỡ ngàng của mọi người.
“Au!!! Cái tên điên này!!! Cậu không biết thương hương tiếc ngọc là gì à?!” Ha Neul ôm đầu, gào lên, nhưng mọi người đều biết là cô nàng chỉ đang biểu hiện khoa trương lên thôi. Jin Sung hay hoạnh họe với Ha Neul nhưng đương nhiên hắn chỉ đánh trêu thôi chứ không thật sự ra tay với Omega rồi. Hắn còn yêu đời chán, chưa muốn bị mọi người săm soi với ánh mắt như nhìn kẻ bạo ngược đâu.
“Thương tiếc ai chứ không tiếc cậu, đồ dê già.”
“Há, tiếc Hyung Suk thôi chứ gì.” Nghe vậy, Ha Neul nhếch môi chế giễu. Đừng tưởng mấy ngày nay cô không nói gì thì nghĩ là cô không cảm nhận được nhé. Giác quan thứ sáu của Omega hơi bị nhạy đấy.
“Bà điên này!! Nói linh tinh cái gì đó hả?!” Jin Sung thẹn quá hóa giận quát một tiếng.
Còn đương sự thì ngồi bên cạnh ngơ ngác, không hiểu tại sao mình lại liên quan đến chuyện này. Theo bản năng, em ngước lên nhìn Jin Sung, đúng lúc hắn cũng quay sang nhìn em. Ánh mắt cả hai gặp nhau, gò má của Alpha đỏ lên bằng tốc độ mắt thường trông thấy, hắn trừng mắt, quay phắt măt đi.
Mi Jin và Ha Neul gật gù, ra vẻ ‘nhìn thấu hồng trần”, Bum Jae thì nhìn vào Jin Sung bằng con mắt đầy ẩn ý, chỉ có hai tên ngốc là Vasco và Hyung Suk vẫn trưng bộ mặt ngơ ngác ra, không hiểu chuyện gì.
“Được rồi, Vasco. Chúng ta còn có buổi họp bang đấy.” Bum Jae vỗ vai gã Alpha to con đứng bên cạnh.
“Quên mất. Hyung Suk à, bọn tớ đi nhé.” Vasco giật mình, cúi đầu nhìn Hyung Suk trước khi mỉm cười rồi vẫy tay, bước chân rời đi.
“Ơ hai cậu không ăn à?” Hyung Suk quay nửa người ra sau, tay chống trên thành ghế, với lên gọi hai người chỉ mới đi được mấy bước.
“Bọn tớ ăn rồi. Thấy cậu nên đến chào hỏi thôi. Đi đây.” Bum Jae trả lời thay Vasco đã hấp tấp chạy đi ở phía trước. Hắn vẫy tay chào em, nói xong cũng quay đi thẳng.
“Không đáng sợ như tớ nghĩ.”
“Hả?” Quay lại với bữa trưa của mình, Hyung Suk nhìn Ha Neul, người vừa nói vừa nhìn theo bóng lưng hai tên cầm đầu Burn Knuckles.