“Oáp ~” Hyung Suk vươn vai, che miệng ngáp dài. Hôm qua em đã phải vật lộn với đống bài tập đến hơn nửa đêm mới được đi ngủ nên giờ em mệt chết đi được. Chẳng hiểu sao lúc đó em lại đăng ký vào khoa thời trang với cái style nhà quê nửa mùa của mình nữa.
Đi ngang qua cửa hàng tiện lợi, Hyung Suk ngừng một chút khi thấy tấm bảng tuyển nhân viên. Mấy ngày nay em quên mất tiêu chuyện đi kiếm việc làm thêm. Có lẽ làm việc ở cửa hàng tiện lợi cũng khá ổn đấy chứ? Nhưng khi ánh mắt chuyển sang ca làm việc, Hyung Suk ỉu xìu.
[Ca đêm: 18:00 PM – 06:00 AM]
Hiện tại Hyung Suk đi học cả ngày nên em chỉ làm việc được vào chiều tối mà thôi. Nhưng nếu làm từ sáu giờ chiều đến sáu giờ sáng hôm sau thì có khi em gục tại đó luôn chứ chẳng đi học được mất. Mà mẹ em chắc chắn cũng không đồng ý để em đi làm vào ban đêm đâu, thật ra mẹ không muốn để em đi làm thêm luôn ý chứ đừng nói đến chuyện làm ca đêm.
Nhưng Hyung Suk vẫn muốn làm gì đó để đỡ đần phần nào cho mẹ. Cuộc sống ở thành phố khó khăn và đắt đỏ hơn vùng quê nhiều, em không muốn để mẹ phải gánh vác một mình. Nhưng mà bây giờ phải làm gì mới ổn nhỉ?
“Hyung Suk!”
Mải mê suy nghĩ, Hyung Suk đã đến cổng trường từ lúc nào không hay. Nghe tiếng gọi từ sau lưng, em ngoảnh lại, thấy gã Alpha đã cứu em ngày hôm qua đang vẫy tay chào em. Hyung Suk không để ý xung quanh nên không thấy ánh mắt của các học sinh khác đã trố ra kinh ngạc, em thản nhiên mỉm cười, vẫy tay chào lại gã.
“Ê nhìn kìa, gì kia? Bảo bối mới của khoa thời trang đang đi cạnh Vasco…”
“Hả? Bảo bối? Sao lại gọi là bảo bối?”
“Nhà quê đâu mới lên vậy má? Mấy bà bên khoa thời trang cưng cậu ta lắm.”
“Không, không phải cậu ấy bị ép buộc đấy chứ?”
“Đui hả? Nhìn cậu ấy vui vẻ thế kia thì ép buộc gì?”
“Ê nhìn kiểu như thỏ con và gấu bự ý nhể?”
“Ủa sao nghe mày nói đáng yêu thế?”
“Bé con đáng yêu và tên lưu manh… Tổ hợp kì vãi.”
“Sao cậu ta tài vậy? Mới đi học mấy ngày đã quen được với ‘đầu gấu’ trường mình rồi.”
“Cẩn thận cái mồm. Để ai của Burn Knuckles nghe thấy thì chết cậu.”
…
Bum Jae đứng bên cạnh Vasco cũng không khác gì những học sinh khác là bao. Ủa sao tự nhiên mới qua một đêm mà Vasco đã quen được với nhóc học sinh mới khoa thời trang rồi? Hắn đã bỏ lỡ mất cái gì à? Nhưng rõ ràng hắn luôn theo Vasco cả ngày cơ mà nhỉ? Tên này lén lút làm quen được với người đẹp sau lưng hắn khi nào không biết.
Dù sao so với điều đó thì việc Hyung Suk có thể nói chuyện vui vẻ tự nhiên như thế kia với Vasco khiến hắn bất ngờ hơn nhiều. Hiếm thấy có ai ngoài khoa kiến trúc không sợ hãi khi tiếp xúc với Vasco vì vẻ ngoài của gã, dù trên thực tế gã chỉ là thằng nhóc ngốc nghếch bự con mà thôi.