Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn [Đm-Hoàn] – Chương 5. Tại sao không đi gặp phụ huynh nhỉ? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn [Đm-Hoàn] - Chương 5. Tại sao không đi gặp phụ huynh nhỉ?

Chương 5. Tại sao không đi gặp phụ huynh nhỉ?

Thời Chương cảm thấy ông trời an bài quá trùng hợp, buổi sáng vừa mới gặp được Tống Phất Chi, buổi tối liền biết được sắp đi thăm mẹ y.

Thật ra nếu có thể, Thời Chương muốn cả đời không gặp lại Tống Phất Chi, nhưng sau khi thật sự gặp lại, hắn phát hiện mình vẫn không cưỡng được ham muốn tới gần y.

Lúc học cấp ba, Thời Chương đứng trong rừng cây tồi tàn trong trường tập hút thuốc.

Thật ra nơi đó hoàn toàn không phải rừng cây gì, chỉ là một sườn đất đổ nát vắng vẻ bị ngăn cách ở phía sau hai tòa nhà cũ, thưa thớt vài cái cây trơ trụi, trên mặt đất chất đầy vật liệu kiến trúc bỏ hoang. Mùa hè nơi này vừa nắng vừa nóng, căn bản không có ai đến, giáo viên không bắt được.

Thời Chương hút một hơi thuốc, che miệng ho khan nửa ngày.

Thuốc lá khó hút, hắn còn chưa tập nhiều.

Ho xong, Thời Chương đứng thẳng dậy, đột nhiên phát hiện phía sau có một người im lặng đứng đó.

Là một đàn em lớp dưới với dáng người yếu ớt mảnh khảnh, đồng phục học sinh trên người cậu có vẻ rộng thùng thình.

Thời Chương có ấn tượng sâu sắc với cậu, bởi vì cậu là người đẹp trai nhất trong tất cả các học sinh trực nhật tuần đó.

Trên cánh tay phải của đàn em có một nốt đỏ.

Vì muốn cool ngầu, những người khác đều ghim băng đeo tay trực nhật màu đỏ lên ống tay áo, để chúng có thể bay lên theo gió. Chỉ có cậu, cẩn thận tỉ mỉ đeo vào chỉnh tề, in ba chữ \”Trực nhật sinh\” rõ ràng.

Thời Chương híp mắt liếc cậu, không xem ra gì, giơ tay lên hít một hơi.

Lần này không bị sặc.

Cậu học sinh trực ban này ở bên cạnh nhìn hắn nhưng không có hành động gì, Thời Chương đứng đó hút thuốc, hai người cứ như vậy không nói một câu.

Điếu thuốc nhanh chóng cháy hết, Thời Chương ấn đầu thuốc lên đá dập tắt rồi cầm tàn thuốc bước ra ngoài.

Lúc đi ngang qua học sinh trực nhật, Thời Chương ngừng bước, như cười như không hỏi cậu: \”Sao em không hỏi lớp và tên anh.\”

Cậu em hỏi ngược lại hắn: \”Rõ ràng anh không thích thuốc lá, tại sao còn muốn hút?\”

Giọng nói trong lành của thiếu niên xen lẫn một chút trầm khàn của thời kỳ đổi giọng, làm cho Thời Chương cảm giác như bị cái gì đó nhẹ nhàng xuyên qua.

Thời Chương không trả lời, tiện tay ném tàn thuốc vào thùng rác: \”Ủy viên tác phong kỷ luật, đến đây một chút.\”

Đàn em đứng tại chỗ không nhúc nhích, hỏi hắn làm gì.

\”Gọi em tới thì tới đi.\”

Thời Chương hơi mất kiên nhẫn: \”Con muỗi trong rừng cây mới vừa chích em đấy, còn đứng đó làm gì, chờ bị khiêng đi?\”

Đàn em gãi gãi cánh tay theo bản năng, ngón tay mảnh khảnh cong lên trên mép băng đeo tay màu đỏ.

Thời Chương thu hồi ánh mắt, đưa người tới cửa lớp 12, từ trong bàn lục ra một hộp sắt tròn nhỏ dầu cù là Bạch Mao, ném lên không trung, đối phương nhận lấy.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.