[Abo][Wonhui] Bạc Hà Và Cafe – #Ngoại truyện 1: Em bé Jeon Junmi – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 13 lượt xem
  • 4 tháng trước

[Abo][Wonhui] Bạc Hà Và Cafe - #Ngoại truyện 1: Em bé Jeon Junmi

Ngày dự sinh là vào tháng 8, nhưng vừa qua sinh nhật Wonwoo được đúng 5 ngày thì mới rạng sáng hôm đó bé Hạt Đậu chán rồi, muốn được chui ra khỏi bụng.

Là con đầu lòng, nên dù trước đó đã chuẩn bị tâm lý rất lâu rồi nhưng tới ngày tới giờ thì vẫn đau vật vã, đau đến chết đi sống lại. Đứng ở bên ngoài phòng mổ thì vẫn có thể nghe được thấy Jun đang gọi tên Wonwoo.

Y tá đứng chuẩn bị ca mổ còn đang định khen tình cảm của hai người thật tốt thì lại nghe thấy cậu vừa khóc rưng rức vừa bồi thêm một câu.

\”Jeon Wonwoo anh lần sau tự đẻ đi!\”

Và đương nhiên, chính chủ bị điểm mặt gọi tên đang đứng bên ngoài và nghe thấy câu ấy rõ mồn một. Anh nhíu mày, mím môi, ánh mắt vừa lo lắng, vừa nghiêm túc nhìn chằm chằm cánh cửa phòng mổ.

– Mấy giờ rồi? Em ấy vào được mấy phút rồi?

Trợ lý cũng bồn chồn đứng bên, không dám cả thở mạnh, liền vội vã đáp.

– Dạ giờ mới 2 giờ sáng, vừa vào được 20 phút thôi ạ.

Do trở dạ lúc nửa đêm, lại còn rất đột ngột, chưa kể bệnh viện ở trong nội thành nên anh còn chưa báo cho ông ngoại biết.

10 phút sau thì mọi thứ trở nên yên tĩnh hơn, có lẽ đã bắt đầu ca mổ. Wonwoo lo lắng tới nỗi bàn tay cứ siết chặt lại, đứng ngồi không yên.

– Không sao đâu, Junie nó mạnh mẽ lắm, đừng lo.

Tuy được Seungcheol an ủi như vậy nhưng anh vẫn không thể thả lỏng bản thân nổi, đôi lông mày cứ xoắn tít vào với nhau.

Chỉ khoảng một tiếng sau, tiếng khóc của bé Hạt Đậu đã vọng ra ngoài. Cửa phòng mổ được mở ra, Jeon Wonwoo cũng đứng bật dậy bước tới.

– Chúc mừng anh Jeon, là một bé gái xinh xắn và khỏe mạnh.

Anh đón lấy con gái mình từ tay nữ y tá, rồi vội hỏi.

– Nhà tôi đâu rồi?

– Bởi vì thuốc mê vẫn còn tác dụng nên cậu Moon vẫn chưa tỉnh lại _ Thoáng thấy khuôn mặt căng thẳng của anh, cô mỉm cười trấn an _ Anh Jeon yên tâm, ca mổ rất thành công, chắc chỉ một lát nữa là cậu Moon sẽ tỉnh lại thôi. Người nhà cứ đi làm thủ tục theo hướng dẫn nhé, chúng tôi sẽ đưa cậu Moon về phòng.

\’Một lát nữa\’ mà cô y tá nhắc đến, chính xác là phải gần hai tiếng sau.

Khi cậu tỉnh lại còn chưa xác định được bản thân đang ở đâu, nhưng khi vừa nhìn thấy anh thì mọi lo lắng đều biến mất.

– Anh.

Wonwoo vội vàng tới gần cậu, anh cúi người xuống âu yếm hỏi.

– Em tỉnh rồi, còn đau lắm không? Có đói không?

Cậu chỉ mệt và buồn ngủ, nhưng nghe anh hỏi mình như chăm em bé thì hơi buồn cười.

– Em không sao, con đâu rồi ạ?

– Hạt Đậu đang ở phòng dành cho trẻ sơ sinh, các cô y tá đã cho con tắm và dỗ đi ngủ rồi, em đừng lo.

Cậu gật đầu biểu thị mình đã hiểu. Wonwoo cũng thấy cậu sắp không mở nổi mắt được nữa, liền hôn nhẹ vào trán rồi thì thầm.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.