[Abo]Cùng Thanh Mai Trúc Mã Pheromone Khiếm Khuyết He – Chương 15: Đúng là giống như thất tình vậy – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Abo]Cùng Thanh Mai Trúc Mã Pheromone Khiếm Khuyết He - Chương 15: Đúng là giống như thất tình vậy

Cuối tuần, Kỷ Ngọc Lâm nằm mềm oặt trên giường không nhúc nhích.

Ánh nắng ban mai mùa thu ấm áp khô ráo chiếu lên sàn gỗ, trong phòng tĩnh lặng, không khó để nhận ra hơi thở của cậu có chút nặng nề.

Trực giác Kỷ Ngọc Lâm cảm thấy mình có lẽ bị sốt nhẹ, cậu giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mép tuyến thể, nhưng không phát hiện ra dấu hiệu bất thường nào khác.

Thế là Kỷ Ngọc Lâm mặc kệ bản thân nằm bất động, cho đến khi bên ngoài cửa vang lên tiếng thúc giục.

Giọng Bùi Nhẫn trầm thấp: \”Lâm Lâm.\”

Kỷ Ngọc Lâm rất chăm chỉ học hành, cuối tuần không bao giờ lười biếng, thông thường chín giờ sáng đã bắt đầu tập đàn.

Hôm nay thời gian đã trôi qua, đừng nói là tập đàn, ngay cả chút động tĩnh trong phòng cũng không nghe thấy.

Trong lòng Bùi Nhẫn căng thẳng, không đợi bên trong đáp lại, anh không chút do dự tìm chìa khóa dự phòng mở cửa.

Kỷ Ngọc Lâm gần như không còn sức lực chống tay định ngồi dậy, nhìn thấy Alpha xông vào phòng, cả người bất giác mềm oặt ngã về phía sau.

Bùi Nhẫn đỡ lấy cậu.

Bùi Nhẫn ôm Kỷ Ngọc Lâm vào lòng liền nhận thấy sự bất thường của cậu.

\”Lâm Lâm.\” Bùi Nhẫn sờ đi sờ lại cánh tay mềm nhũn nóng hổi của Kỷ Ngọc Lâm, đôi mày anh tuấn áp vào trán Kỷ Ngọc Lâm để đo nhiệt độ, giọng điệu trầm thấp nghiêm túc.

\”Em sốt rồi.\” Bùi Nhẫn đỡ Kỷ Ngọc Lâm nằm lại, \”Anh đi gọi bác sĩ.\”

Kỷ Ngọc Lâm nắm chặt tay Bùi Nhẫn: \”Sốt nhẹ thôi, em thấy không có gì đáng ngại cả.\”

Cậu có chút gượng gạo quay mặt đi: \”Tuyến thể cũng không có gì bất thường.\”

Bùi Nhẫn nắm lấy một tay của Kỷ Ngọc Lâm không buông: \”Anh biết, nhưng vẫn phải để bác sĩ khám.\”

Anh cảm thấy bất lực: \”Đã thấy mình bị sốt rồi, sao không nói với anh.\”

Kỷ Ngọc Lâm nhìn chằm chằm tay mình.

\”Được rồi ạ…\”

Miệng Kỷ Ngọc Lâm khô nóng, sau khi Bùi Nhẫn ra khỏi phòng, cậu xòe lòng bàn tay vừa được Bùi Nhẫn nắm chặt, trên đó phủ đầy một lớp mồ hôi ẩm ướt.

Cậu che đi đuôi mắt ửng đỏ vì sốt, đôi môi mím chặt khẽ mở ra, phát ra một tiếng thở dài không thể nghe thấy.

Được người mình thầm mến quan tâm chăm sóc như vậy, bắt cậu hết lần này đến lần khác phải trốn tránh, thật sự là một việc khó khăn thử thách ý chí.

Mùi hương tuyết tùng dường như vẫn còn vương vấn nơi chóp mũi, Bùi Nhẫn ngay cả việc bản thân mình lo lắng quá độ mà phát tán pheromone cũng không hề nhận ra.

Kỷ Ngọc Lâm khẽ thở dài, đôi mắt hơi nheo lại không thể kìm chế được mà cong lên.

Cho đến khi tầm nhìn dần trở nên mơ hồ, trong đầu lại như cuốn phim tua nhanh những hình ảnh Bùi Nhẫn và cậu ở bên nhau, Kỷ Ngọc Lâm có chút chấp nhận số phận.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.