[Abo_Thú Nhân | Hieuankhang] Meow? Don’t Touch! – C2. Mèo vô gia cư? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Abo_Thú Nhân | Hieuankhang] Meow? Don’t Touch! - C2. Mèo vô gia cư?

Hôm nay tiệm cafe của cậu chàng tự nhận bản thân là beta đẹp trai, tài giỏi ngang ngửa alpha mở sớm. Từng ô cửa sổ được kéo lên để lộ không gian quán có gam màu tươi mát, cùng những bồn hoa được tỉ mỉ chăm sóc. Chỉ trừ hai bé mèo trông có vẻ đắt tiền đang nằm phơi nắng giữa quán thì mọi thứ chẳng có gì khác biệt

Vốn định mang mèo đến gian trước để hỏi thăm về chủ nhân của hai nhóc này nhưng giờ nhìn thấy hai đứa thản nhiên chiếm lối ra vào của khách An có chút hối hận. Cũng may là khách của An đều là khách quen, bị hai cục lông kia chiếm đường đi cũng chẳng phàn nàn câu nào. Có người còn trực tiếp ngồi xuống vuốt ve mèo hồi lâu

Cả buổi sáng An vừa trông tiệm, vừa hỏi thăm tình hình về chủ của hai bé mèo nhưng chẳng có thông tin gì là hữu ích, mọi người đều nói đây là lần đầu nhìn thấy hai nhóc mèo này

\”Mèo này cũng không dễ mua đâu. Anh có ý định bán lại không? Khoai Lang nhà em đang tìm chồng\” một vị khách lên tiếng, trên người cô vẫn là bộ đồng phục cấp ba

An mỉm cười, thành thục tiếp chuyện: \”Khoai Lang là tên mèo nhà em hả?\”

Cô gái nhỏ vừa nhìn thấy An mỉm cười gương mặt đã đỏ ửng, cô cười đùa đáp:

\”Vâng, là tên mèo nhà em. Nhưng giờ em đổi ý rồi. Em muốn mua anh, không mua mèo nữa\”

Mèo xám đang được cô gái nhỏ vuốt ve bỗng cắn vào tay cô một cái, tuy không có sức sát thương nhưng vẫn mang tính đe dọa

\”Meow… meow… meow\” (đồ con nít quỷ)

Thấy mèo xám đùa giỡn với mình cô gái nhỏ còn tưởng mèo xám thích lời đề nghị hỏi cưới cho Khoai Lang nhà mình. Đương lúc cô định bế mèo lên thì mèo ta đứng dậy bỏ đi cái một, đuôi còn cố tình quất mạnh vào tay cô

\”Là một nhóc mèo kiêu ngạo nha, muốn bắt nạt chút ghê\” cô gái nhỏ cười nói

Ngay lập tức mèo xám liền quay ngoắt người lại khè cô một cái rồi phóng thẳng lên đầu An

\”Ây da… nhóc này, làm anh giật cả mình\” An thảng thốt nói, tay vỗ yêu vài cái vào mông mèo

Mèo ta bị vỗ mông đến vểnh tai dựng đuôi

\”Meowwwww….\” (Bỏ cái tay của nhà ngươi ra khỏi mông ta)

Từ dưới sàn mèo trắng nhìn mèo xám bằng ánh mắt phán xét. Thì ra cái được gọi là \”đã học được tập tính của con người\” là như thế này. Cũng có khác gì tập tính của loài mèo đâu

Nói đi nói lại cuối cùng An cũng không chịu gả hai bé mèo này đi. Lỡ chủ của hai đứa không tìm được sẽ buồn lắm. Nhưng cả ngày hôm đó, dù có hỏi đến tối muộn cũng không có vị khách nào biết chủ của hai nhóc mèo này

Một ngày chậm rãi kết thúc An vẫn như mọi ngày, sau khi dọn dẹp thì đóng cửa. Vừa vào đến gian nhà trong An đã lập tức lấy thức ăn cho mèo còn bản thân thì ăn tạm mì gói. Ăn nhanh còn đi tắm để được ngủ sớm

Tắm xong An liền nằm lăn lên giường, để mặc cho mái tóc chỉ vừa mới được khăn lông thấm sơ qua

Đợi đến khi An ngủ say liền có một bóng người tự mình lấy máy sấy, sấy tóc giúp em. Một người khác ngồi đối diện với em, nếu em tỉnh lại liền dùng mắt mèo để thôi miên cho em ngủ say

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.