\”An ơi… ông chủ ơi… bé yêu ơi… \” Khang khẩn thiết gọi
Đáp lại anh chỉ là ánh mắt hờn dỗi từ An. Khi nào eo em còn đau thì đừng nghĩ đến chuyện được tháo cái biển \”nguyện sám hối\” kia xuống
Ngược lại với cái dáng vẻ đau khổ kia của Khang là thái độ hết sức thản nhiên của Hiếu. Anh thậm chí còn xem cái biển chuộc tội là một món trang sức. Mà cũng đúng thôi, với cái vẻ ngoài điển trai đó thì có ai thèm nhìn đến cái biển treo trên cổ kia đâu
Sau một lúc dùng mèo kế với An mà chẳng thành, Khang chấp nhận số phận tiếp tục mang cái của nợ này đến hết ngày. Trong lúc trò chuyện với khách anh còn nhanh miệng mời khách đeo thử. Mỗi lần như vậy lại bị An lườm đến lạnh sống lưng nên anh cũng thôi không nghịch nữa
Một thời gian sau khi quán đã hết hot thì lượng khách cũng không còn quá đông đúc như trước. Tuy lúc nào cũng kín hơn nửa quán nhưng chung quy lại vẫn dễ thở hơn rất nhiều. Nhân một ngày trời nắng gắt đâm ra vắng khách An mang về vài lọ sơn mới tinh
\”Có muốn trang trí lại tường với em không?\” An nói với hai anh mèo sắp bị nóng đến sốc nhiệt
Không gian quán có tổng 3 khu biệt lập. Khu ở sâu bên trong là không gian sinh hoạt riêng của An, khu chính diện cũng là không gian chính của quán, còn lại là khu ngoài trời ngay kế bên cạnh khu chính. Bức tường An muốn sơn lại thuộc khu ngoài trời
Khang cầm trên tay chiếc quạt điện mini tiến đến chỗ An. Vừa đến gần anh đã gục đầu lên vai An mà than thở
\”Hôm nay trời nóng quá\”
Thời tiết hôm nay đúng là có phần nóng hơn mọi ngày, mèo lại là loài động vật nếu ở trong nhiệt độ cao quá lâu sẽ dẫn đến say nắng và mất nước. Nhìn cả hai anh một người gục trên vai em, một người chật vật ngủ trong cơn nóng bức An có chút lo lắng
An dơ cao túi đồ mình vừa mới mua, từ bên trong phát ra vài tiếng ma sát của túi bóng. Không thể làm được gì nhiều cho hai anh, An hơi thất vọng nói:
\”Em có mua ít kem lạnh, giải nhiệt được một chút\”
Khang đang từ gục đầu bỗng choàng hai tay qua eo em. Tay anh từ từ kéo dần xuống đùi sau đó bế bỗng em trên eo như bế em bé, mang em đến chiếc bàn Hiếu đang nằm nửa người ở trên
Nghe thấy mùi hương thân thuộc Hiếu lập tức tỉnh dậy, anh nắm lấy tay em áp lên mặt mình, dùng sức cọ cọ vào đôi bàn tay ấy
Nhìn thấy tình trạng sắp bị sốc nhiệt của hai anh, An lấy vội số kem và nước lạnh mình vừa mua đặt lên bàn. Còn bản thân em nhanh chóng tiến đến chỗ vòi nước em thường dùng để tưới cây
Mảnh đất xung quanh tiệm được em tưới qua một làn nước mát, nhờ đó mà nhiệt độ giảm đi được phần nào. Khi mặt đất đã ướt đẫm An mới trở về bàn
Số kem kia nãy em mua hơn mười que đã bị hai anh ăn sạch, hẳn hai anh là nóng lắm
Chợt nhớ ra bản thân vậy mà chẳng chừa lại cho An que nào. Hiếu nắm chặt lấy tay An kéo em ngồi vào lòng mình, anh quấn lấy An như lúc bản thân còn là một con mèo, giọng anh ủ rũ