Buổi họp phụ huynh kết thúc, kỳ nghỉ hè được mong đợi từ lâu cuối cùng cũng đến.
Nhưng Lạc Tinh ở nhà chưa được hai ngày đã bắt đầu cảm thấy chán, đến ngày thứ tư thì càng chán đến mức ngứa ngáy chân tay.
Ba mẹ cậu thường xuyên phải trực ca đêm, cậu không có việc gì làm nên ôm hết việc nhà vào người, thỉnh thoảng lại gọi điện thoại cho Chung Niên Sơ, còn không thì lên mạng trò chuyện với Lý Hoa, Tôn Tinh Di và những người khác, nhưng ai nấy đều bận rộn tham gia lớp học bổ túc vào tháng 7, chẳng ai rảnh để ý cậu.
Lớp học bổ túc này là do trường tổ chức, chuyên dành cho những học sinh có điểm số quanh mức 500 muốn bứt phá. Còn kiểu như Lạc Tinh với hơn 600 điểm thì không đủ tư cách tham gia.
\”Một mình cô đơn, cả đàn cũng chán.\”
\”Giờ đi đăng ký lớp bổ túc cùng các cậu còn kịp không?\”
\”À, không kịp nữa rồi.\”
\”…\”
Cậu chán đến mức spam tin nhắn trong nhóm chat, cuối cùng bị đàn chủ Lý Hoa thẳng tay cấm ngôn với lý do: Học bá ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trạng của học tra.
(wattpad: olongcheese)
Tống Anh Hồng thấy con trai ở nhà lông bông, học hành thì không yên, liền quyết định thả lỏng: \”Thằng nhãi con, nhà này có vẻ không giữ được con nữa rồi. Nếu muốn đến nhà Tiểu Sơ thì cứ đi đi, nhưng nhớ giúp anh con dọn dẹp nhà cửa.\”
Lạc Tinh vốn định im lặng chịu đựng, sợ mẹ không cho phép, dù gì đây cũng là kỳ nghỉ trước năm lớp 12. Kết quả, mẹ cậu còn chẳng thèm quản.
Cậu cảm động đến mức muốn khóc, lao đến ôm cổ mẹ: \”Người đẹp Tống ơi, mẹ là người hiểu con nhất!\”
Lạc Tinh có sẵn đồ dùng cá nhân và quần áo ở nhà Chung Niên Sơ, qua đó ở rất tiện. Vì thế, cậu lập tức thu dọn bài tập hè cùng bộ dụng cụ dọn dẹp nhà mà mẹ chuẩn bị cho mình, đóng gói mang sang nhà Chung Niên Sơ.
Kết quả, vừa gõ cửa, cậu đã thấy Chung Niên Sơ đang mặc tạp dề, cầm chổi quét dọn.
\”Ngài Chung, ngài đặt dịch vụ tổng vệ sinh giao hàng tận nơi đúng không ạ?\” Lạc Tinh giơ túi nilon trong tay lên, bên trong nào là nước khử trùng, dung dịch tẩy rửa, găng tay… đủ cả.
\”Vào nhà, mặc tạp dề vào.\” Chung Niên Sơ cười cười nhìn Lạc Tinh rồi lấy đồ từ tay cậu.
Lạc Tinh đổi giày xong, quen tay mở tủ lạnh lấy một chai sữa chua, vừa uống vừa lên tầng hai tìm tạp dề.
Từ hồi tiểu học, cậu đã quen với việc chăm sóc Chung Niên Sơ khi anh bị ốm. Khi anh bệnh không thể đến lớp, cậu liền mang bài tập, đề thi đến tận nơi, tiện thể nhắc bài, đôi khi còn ở lại chăm sóc.
Lâu dần, nhà Chung Niên Sơ trở thành ngôi nhà thứ hai của Lạc Tinh.
Năm đó, Lạc Tinh từng nghĩ quãng đời \”giao bài tập tận nơi\” của mình sẽ kết thúc sau kỳ thi tuyển sinh. Bởi với thành tích của Chung Niên Sơ, việc đậu vào trường trọng điểm hàng đầu là điều chắc chắn, còn cậu thì không được giỏi như vậy. Vì muốn tiếp tục học chung với Chung Niên Sơ, cậu đã cố gắng hết sức, nhưng điểm số vẫn không đủ để vào trường top đầu.


