[Abo] Trúc Mã Ốm Yếu Của Tôi Phân Hoá Thành Alpha Đỉnh Cấp – Chương 54. Năng lực bạn trai – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Abo] Trúc Mã Ốm Yếu Của Tôi Phân Hoá Thành Alpha Đỉnh Cấp - Chương 54. Năng lực bạn trai

Sân huấn luyện được bao bọc bởi hàng rào dây thép cao ngất, dưới ánh đèn đường vàng vọt, một nam sinh với ngũ quan tuấn mỹ đang đứng đợi.

Cậu mặc chiếc áo thun đen rộng thùng thình, tôn lên làn da trắng cùng chiếc cổ thon dài. Hai tay đút túi quần, đi đi lại lại trong vòng sáng, như một tinh linh bị giam cầm trong ánh sáng mờ ảo. Gió đồng quê mang theo hương vị của khu công nghiệp thổi tới, cậu khẽ nhăn mũi, rồi ánh mắt chạm phải Chung Niên Sơ.

Nhìn thấy Lạc Tinh, trái tim bất ổn của Chung Niên Sơ như bị một mũi tên xuyên qua, rồi ngay lập tức, muôn hoa trong lòng anh cùng lúc nở rộ, ngay cả khung cảnh hoang vắng xung quanh cũng bỗng trở nên tràn đầy sức sống. Anh bước nhanh tới, đưa tay ôm khuôn mặt Lạc Tinh, hai tay run rẩy.

\”Anh… anh đen đi nhiều quá.\” Đó là phản ứng đầu tiên của Lạc Tinh khi nhìn thấy Chung Niên Sơ. Nhưng sự thay đổi này không làm Chung Niên Sơ kém sắc, ngược lại còn tăng thêm vài phần thành thục và hoang dã của đàn ông, lập tức thu hút cậu, khiến tim cậu đập loạn nhịp.

\”Anh ơi, anh ngẩn người gì đó?\” Lạc Tinh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Chung Niên Sơ, liếm môi dưới. Giây tiếp theo, một nụ hôn nồng nhiệt và vội vã ập đến, anh trực tiếp đẩy cậu vào một góc tối.

Lúc này mới kết thúc buổi huấn luyện, phần lớn tân sinh đều đang ăn cơm ở nhà ăn, người ra khỏi cổng trường không nhiều, càng không nói đến đi ngang qua góc khuất của họ.

Hai người ở nơi không ai dòm ngó này, hôn sâu mười phút, quyến luyến đến mức không nỡ rời. Đến khi Chung Niên Sơ buông ra, Lạc Tinh không dám ngẩng đầu, rúc vào lòng anh, sợ bị người qua đường nhìn thấy. Tuy rằng ở đây không có bạn học của cậu, nhưng sau này cậu chắc chắn sẽ thường xuyên đến đại học H gặp anh, vẫn nên để lại ấn tượng thuần khiết tốt đẹp cho mọi người.

\”Vừa rồi sao em không bắt máy anh?\” Chung Niên Sơ vẫn hôn lên gương mặt mềm mại của Lạc Tinh, hôn mãi không đủ.

\”Em đi máy bay đến, xuống máy bay rồi quên tắt chế độ máy bay.\” Lạc Tinh ngửi mùi bạc hà nhàn nhạt trên người Chung Niên Sơ, ôm eo anh lắc lư, nũng nịu, giọng nói cũng mềm nhũn.

\”Sao em biết ngày mai anh được nghỉ?\”

Lạc Tinh khoe khoang: \”Vì em thần thông quảng đại mà.\”

Từ khi Chung Niên Sơ đi học, việc Lạc Tinh làm mỗi ngày là lướt diễn đàn đại học H. Sáng nay nhìn thấy diễn đàn có tin tức nói ngày mai toàn bộ tân sinh viên được nghỉ, cậu lập tức từ Giang Thị chạy tới, không hề quan tâm có phải thật hay không. Dù sao thà tay trắng một chuyến, cũng không thể bỏ lỡ 0,1% cơ hội.

Lạc Tinh ngẩng đầu, đôi môi hồng hào, mọng nước sau những nụ hôn trước đó như một lời mời gọi không lời. Đôi mắt cậu phủ một tầng hơi nước, hơi thở mong manh pha lẫn chút run rẩy, tựa như chờ đợi mà cũng như khiêu khích.

Chung Niên Sơ không thể cưỡng lại. Ánh mắt anh tối sẫm, khao khát cuộn trào như ngọn sóng dữ. Anh áp sát cậu vào bức tường lạnh lẽo, nhiệt độ đối lập càng khiến cơ thể Lạc Tinh run nhẹ. Một tay anh giữ chặt gáy cậu, ngón tay vuốt ve làn da mềm mại phía sau, tay kia ôm trọn lấy eo nhỏ, kéo sát cậu vào lòng, để từng đường cong cơ thể khớp chặt vào anh.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.