Điện thoại vừa kết nối, giọng Lạc Tinh đã ồn ào xông thẳng vào tai Chung Niên Sơ: \”Alo, sao anh cũng mất ngủ rồi?\”
Nghe thấy giọng Lạc Tinh lớn tiếng trong đêm khuya tĩnh mịch, tâm trạng rối bời của Chung Niên Sơ lại bình tĩnh hơn phần nào.
\”Ừ, uống nhiều cà phê quá.\”
\”Thế thì đúng là mình đồng cảnh ngộ rồi, anh đoán xem em vừa mơ thấy gì?\”
Nửa câu sau, Lạc Tinh đột nhiên hạ giọng, thần bí như sắp kể chuyện gì kinh khủng lắm.
\”Nói đi, em mơ thấy gì?\”
\”Em nói nhé, anh chuẩn bị tinh thần cho tốt.\” Lạc Tinh hít sâu một hơi.
\”Em mơ thấy một tòa nhà cao tầng đầy zombie đuổi theo em, em chạy trối chết, vừa bị zombie túm được áo thì anh xuất hiện!\”
Lạc Tinh ngày thường gan dạ, lúc đánh nhau với người khác cũng không hề nao núng, nhưng hễ đụng đến ma quỷ zombie gì đó là lập tức biến thành nai con.
Nghe giọng Lạc Tinh rùng rợn, Chung Niên Sơ vốn còn lo lắng cũng yên tâm hơn, đổi tư thế thoải mái dựa vào đầu giường.
\”Nếu anh xuất hiện, thì zombie còn ăn thịt được em chắc?\”
\”Không, anh nghe em nói hết đã, anh xuất hiện, một phát súng nổ đầu zombie, xong em không đứng vững ngã vào người anh, rồi hai đứa mình lăn vào bụi cỏ, không cẩn thận hôn nhau… hôn môi anh, mà còn hôn tận mười giây, anh nói có kinh khủng không!!\”
Giọng Lạc Tinh bên kia điện thoại càng lúc càng lớn, rõ ràng là đang cố tỏ ra mạnh mẽ.
Chung Niên Sơ im lặng.
Thảo nào trong mơ của mình anh không thể hôn cậu, hóa ra là chạy vào giấc mơ của Lạc Tinh để cậu hôn anh.
Mơ còn chuyển cảnh được à?
Thấy Chung Niên Sơ im lặng, Lạc Tinh dè dặt nói: \”Anh ơi, anh không giận đấy chứ? Em xin lỗi, em tự kiểm điểm sâu sắc, em không nên mơ thấy những thứ không trong sáng như vậy, không nên chiếm tiện nghi của anh trong mơ, may mà chỉ là mơ… tại Tôn Tinh Di ngày nào cũng gửi mấy clip phim thần tượng vào nhóm chat, không thì em đã tự đấm mình một trận rồi!\”
Lạc Tinh nói một tràng như súng liên thanh, giọng điệu vừa sợ hãi vừa bực bội.
Chung Niên Sơ dở khóc dở cười, không nhịn được ngắt lời cậu: \”Em ngốc à?\”
Lạc Tinh phản xạ có điều kiện: \”Anh mới ngốc!\”
Chung Niên Sơ: \”…\”
\”Thôi được rồi, đây là vấn đề của em, em chấp nhận lời phê bình của anh, nhưng em vẫn cảm thấy mơ thấy kiểu đó chắc không liên quan đến chỉ số thông minh đâu nhỉ?\”
\”… Đúng là không liên quan.\”
Lạc Tinh tám chuyện điên cuồng với Chung Niên Sơ, hai người có sự ăn ý kỳ lạ, Chung Niên Sơ cũng không biết nên nói gì.
\”Uiii, chủ đề này ngại quá, hay là mình nói chuyện khác đi.\”
Lạc Tinh đặc biệt lắm chuyện, hưng phấn lên thì tự cậu độc thoại cũng thành một vở kịch.


