Lạc Tinh lớn tiếng quá, có một vài bạn học vừa đi vào liền quay lại nhìn về phía cuối lớp.
Họ thấy Lạc Tinh mặt đỏ bừng bừng, như thể chỉ chực lao vào đánh Chung Niên Sơ, còn Chung Niên Sơ thì mặt tỉnh bơ, mặc kệ bị mắng.
Cả lớp đều há hốc mồm. Không lẽ đôi bạn thân dính nhau như sam của trường cuối cùng cũng lục đục nội bộ??
Lạc Tinh nhận thấy có người đang nhìn về phía mình liền bực bội liếc mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta, đám đông hóng hớt vội vàng thu lại ánh mắt tò mò.
Bao nhiêu năm nay, Lạc Tinh không ít lần bày trò trêu chọc Chung Niên Sơ, chuyện gì quá đáng cũng từng làm, nhưng lần này thì đúng là quá đáng thật.
Tuy nói đánh dấu tạm thời không giống đánh dấu hoàn toàn, tối đa mười hai tiếng sẽ tan biến, xã hội cũng thoáng hơn, nhiều người không để ý, nhưng nó cũng giống như nụ hôn đầu, có không ít người xem nó là thứ quý giá, giờ thì nói mất là mất…
Cũng may đối phương là Chung Niên Sơ, nếu không cậu khóc đến cạn nước mắt mất.
Nhưng mà, dù là Chung Niên Sơ, thì giờ anh cũng là kẻ xấu, kẻ lừa đảo!
Lớp học càng lúc càng đông, Lạc Tinh không dám làm ầm ĩ nữa, mặt ủ rũ nói nhỏ: \”Anh nói xem, giờ phải làm sao đây!\”
Chung Niên Sơ bình tĩnh hơn Lạc Tinh nhiều, với tư cách là một Alpha mới \”vào nghề\”, anh quan tâm đến tình trạng cơ thể của Lạc Tinh hơn.
\”Tiểu Tinh, em cảm thấy thế nào?\”
\”Anh còn dám hỏi, chơi em xong có phải thấy đắc ý lắm không?\”
\”Em đừng có dùng từ lung tung.\” Chung Niên Sơ cau mày.
Mặt Lạc Tinh đỏ bừng, Chung Niên Sơ đưa tay muốn sờ trán cậu, nhưng bị cậu né tránh.
Chung Niên Sơ giữ chặt gáy cậu, tay kia mạnh mẽ sờ lên trán, không thấy sốt.
\”Chung Niên Sơ, Alpha mấy anh đều bá đạo thế hả?\”
\”Tiểu Tinh, em bình tĩnh lại, nghe anh nói.\” Chung Niên Sơ vuốt tóc sau đầu cậu.
Lạc Tinh nghiến răng: \”Em, rất, bình, tĩnh.\”
Giờ cậu bị tin tức tố của Chung Niên Sơ đè ép toàn thân, mềm nhũn không tự chủ được, sao không tĩnh cho được??
Lạc Tinh bên ngoài không làm được gì nhưng trong lòng đã đấm đá anh trai mình cả trăm lần.
Chung Niên Sơ mất vài giây để sắp xếp lời nói, nói thẳng với Lạc Tinh chuyện mình là Alpha cấp S, phải trải qua quá trình phân hoá lâu và cả việc đánh dấu lần này là một tai nạn, anh cũng không biết mình đã phân hóa thành công.
Lạc Tinh nghe xong ngơ ngác, thậm chí còn gãi đầu mấy cái.
Ánh mắt Chung Niên Sơ tối sầm lại: \”Chuyện là như vậy, xin lỗi em Tiểu Tinh, vừa rồi làm em sợ.\”
Thái độ nhận lỗi của anh quá tốt, khiến nạn nhân Lạc Tinh có chút không đành lòng.
Ngay lúc Lạc Tinh xuôi xuôi sắp tha thứ cho Chung Niên Sơ, cậu đột nhiên phản ứng lại: Không đúng, tội của Chung Niên Sơ là che giấu cậu chuyện anh phân hoá thành Alpha chứ không phải việc đánh dấu cậu mà…


