Thầy Từ Chính Đạo, chủ nhiệm giáo dục trường Tam Trung, cứ đến tiết tự học buổi tối là thích cầm đèn pin đi bắt học sinh yêu sớm ở các ngóc ngách trong trường.
Ánh đèn pin ba mắt của ông bị đám FA gọi là \”ánh sáng chính đạo\”, ai yêu đương đều đáng bị bắt lại để răn đe. Lạc Tinh bị ánh đèn chiếu lóa mắt cuối cùng cũng khôi phục thị giác, trước mặt cậu đứng chính là ông Từ đang trừng mắt giận dữ.
Đôi tình nhân bên cạnh đã bị bắt tại trận, đang đứng cạnh ông Từ trong tình trạng quần áo xộc xệch, mặt mày tái mét, xem phù hiệu thì là học sinh lớp 11.
Lạc Tinh chỉnh lại tóc, xấu hổ bước xuống bậc thang, chuẩn bị ngoan ngoãn chịu tội với ông Từ.
\”Còn người nữa, là ai? Tự giác bước ra!\” Ông Từ trừng mắt nhìn vào góc tối.
Ông ấy vừa nãy từ xa đã nhìn thấy bên này có một bóng dáng cao lớn, nhìn là biết Alpha.
\”Là em.\” Chung Niên Sơ phủi bụi đứng dậy, lộ rõ khuôn mặt trong ánh đèn pin.
Thấy là Chung Niên Sơ, cơn giận trên mặt ông Từ bỗng nhiên giảm đi một nửa, ông nhíu mày nói: \”Chung Niên Sơ, sao em lại ở đây?\”
Tuy là lời trách móc, nhưng giọng điệu đã ôn hòa hơn nhiều.
Cuối cùng, ông Từ nể tình hai người trốn học đều là Omega, hơn nữa một trong hai người là Chung Niên Sơ, nên bỏ qua cho họ, bảo họ nhanh chóng về lớp, còn đôi tình nhân kia thì xui xẻo bị đưa đến Phòng Giáo dục.
Ông Từ đi rồi, Lạc Tinh dùng đèn pin điện thoại soi vào góc họ vừa đứng: \”Cái khung cảnh này đúng là giống vụng trộm yêu sớm ghê á.\”
Hai bức tường tạo thành một góc khuất, lối vào lại chất đống đồ linh tinh, bình thường không ai đến, nói không phải làm chuyện xấu cũng không ai tin, cũng may cậu và Chung Niên Sơ đều là Omega.
Chung Niên Sơ đứng trên bậc thang, Lạc Tinh ngước mặt hỏi anh: \”Anh ơi, em đã bất chấp hình tượng như vậy rồi, anh còn buồn không?\”
Thật ra, ngay khoảnh khắc nhìn thấy Lạc Tinh vội vàng chạy về phía mình, mọi phiền muộn của Chung Niên Sơ đã tan thành mây khói.
Nhưng chuyện này tuyệt đối không thể để Lạc Tinh vừa hát vừa nhảy xong biết được.
Chung Niên Sơ hỏi: \”Muốn học tiết tự học tối không?\”
Lạc Tinh bĩu môi nói: \”Anh nói thừa quá…\”
Trong lớp vừa nóng vừa nhiều muỗi, không ai muốn chịu tội.
Vừa hay Chung Niên Sơ cũng không muốn, hai người tâm đầu ý hợp.
Lạc Tinh gửi tin nhắn cho Lý Hoa: \”Tôi và Chung Niên Sơ không đến học tiết tự học tối đâu, nếu thầy Tạ phát hiện thì bảo bọn tôi đau bụng đi vệ sinh.\”
Lý Hoa nhanh chóng trả lời: \”Thầy Tạ hỏi sao hai cậu cùng bị tiêu chảy vậy?\”
Lạc Tinh ném lại một câu \”Cậu tự bịa lý do\” rồi vô trách nhiệm cất điện thoại.
(wp: olongcheese)
Hai người không bàn bạc trước đường ra cổng trường, nhưng ăn ý tránh tất cả những nơi có đèn đường chiếu sáng, trốn ra khỏi cổng sau, thế giới bỗng rộng lớn hơn.


