Editor: Lạc Y Y
Tô Nguyên chạy như điên tới đẩy Lục Cẩn ra, lo lắng hỏi: \”An An, đau không con, có phải bọn họ bắt nạt con rồi không?\”
Tô Tử An khóc không ngừng, hoàn toàn nói không nên lời, Tô Nguyên đau xót ôm nhóc vào lòng, trừng Lục Cẩn bằng ánh mắt hung tợn, nhẹ nhàng vỗ về: \”Được, được rồi, ngoan nào, không khóc nữa nhé.\”
Lục Cẩn sờ sờ chóp mũi, hơi bối rối, đâu phải tôi bắt nạt nó, trừng tôi làm gì?
\”Nó không sao\” Thấy ba nhóc lo lắng như vậy, Lục Cẩn chịu không nổi nói: \”Máu trên miệng nó là bởi vì cắn tôi, máu đó là của tôi, tự dưng nó khóc lên.\”
Tô Nguyên phớt lờ Lục Cẩn, chỉ tập trung tinh thần dỗ Tô Từ An, cậu hoàn toàn không biết mình nên đối diện với Lục Cẩn thế nào.
Phải mất một lúc Tô Tử An mới bình tĩnh trong vòng tay của Tô Nguyên, nhưng sau đó nhóc bắt đầu sợ hãi, nhóc bị ba phát hiện mình đến nơi này, nhất định sẽ bị ba đánh đòn!
\”Con xin lỗi ba\” Tô Tử An nhỏ giọng nói, Tô Nguyên thở dài vỗ mông Tô Tử An một cái: \”Về nhà ba tính sổ với con!\”
Tô Nguyên đứng lên, định dẫn Tô Tử An rời đi, trong một khoảnh khắc, Lục Cẩn không biết tại sao, chỉ là bản năng nói với anh rằng không thể để người trước mặt này đi được, thế là anh vươn tay giữ cậu lại.
\”Cậu…\”
\”Buông ra.\”
Diệp Thi Ngữ lo lắng lỡ như Tô Nguyên ở lại lâu thị Lục Cẩn lại bị mê hoặc thì toi rồi, lập tức tiến lên nói: \”Anh Cẩn, khách sạn đã thu dọn gần xong rồi, buổi lễ đính hôn còn chờ hai chúng ta, chúng ta trở lại tiếp tục buổi lễ đi.\”
Tô Nguyên siết chặt tay, không quân tâm móng tay đâm vào da thịt, dù đã qua nhiều năm như vậy, nhưng khi nghe thấy lời này vẫn sẽ thấy đau.
Lục Cẩn như thể không nghe thấy lời Diệp Thi Ngữ nói, vẫn sống chết kéo lấy Tô Nguyên không buông, anh cũng không biết mình rốt cuộc bị làm sao, chỉ là nhìn thấy nỗi buồn trong đôi mắt của Tô Nguyên khiến anh rất không vui, anh muốn xóa đi nỗi buồn của cậu.
Ba người chỉ đứng đó mà không nói gì, nhưng không ai phát hiện sự khác thường của Tô Tử An.
Tô Tử An cảm thấy như mình không thể thở được, hô hấp trở nên khó khăn, sắc mặt cũng tái xanh.
Hạ Tử Ninh buồn chán ra ngoài cho thoáng khí thì nhìn thấy thần tượng của mình bị nam chính của tiệc đính hôn hôm nay kéo lại không buông, lập tức đi tới muốn chào hỏi với cậu, nhưng lại phát hiện cậu nhóc được thần tượng kéo đi có gì đó không ổn.
\”An An? Nhóc sao vậy?\” Hạ Tử Ninh cúi người xuống hỏi, ngay lập tức kéo Tô Tử An bắt mạch, nhịp đập chậm hơn nhiều so với đứa trẻ bình thường.
Tô Nguyên cũng đã nhận ra sự bất thường của Tô Tử An, lo lắng hỏi: \”An An! Có phải con khó thở không?\”
\”Dạ\” Tô Tử An gật đầu, còn muốn nói gì đó, nhưng đã ngất đi.
Tô Nguyên bị dọa sợ, sức khỏe của Tô Tử An vẫn luôn được kiểm soát tốt, sao đột nhiên lại ngất đi.
\”Tô Nguyên, cậu đừng lo lắng, chúng ta đưa nhóc đến bệnh viện trước, cậu nói cho tôi bệnh sử của nhóc, tôi sẽ giúp cậu.\” Hạ Tử Ninh bình tĩnh nói.


