Editor: Lạc Y Y
\”Anh tôi còn nhiều tiền hơn cả tôi? Tiền của bọn họ không phải chỉ còn lại 100 tệ thôi sao?\” Lục Du hoài nghi hỏi.
Tô Nguyên cũng nhớ mình còn có nhiêu đó tiền, sao còn có thể nhiều hơn đội của Lục Du chứ?
MC lập tức giải thích: \”Đội của Tô Nguyên với Lục Cẩn còn dư số tiền là 500 tệ, đồng thời là đội hiện tại đang có nhiều tiền nhất.\”
\”Sao có thể chứ!\” Lục Du không dám tin hỏi: \”Có phải tổ chương trình đang giúp anh tôi gian lận hay không?\”
MC: \”Không hề, chẳng qua là cách kiếm tiền của Lục Cẩn khi đó rất đặc biệt.\”
Lục Du quay lại hỏi Lục Cẩn: \”Anh, anh kiếm tiền bằng cách nào vậy? Đừng nói là cướp đấy nhé?\”
\”Ngu dốt\” Lục Cẩn cười khinh: \”Tổ chương trình đâu có nói kiếm tiền bằng cách nào, anh mày đi mua cổ phiếu đấy, mua bán trong ngày, vừa đơn giản vừa nhàng.\”
Đúng là nhàng, nhưng đơn giản thì không hề, mấy người hoàn toàn mù tịt về cổ phiếu đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lục Cẩn.
Vì chỉ ghi hình cho phần kết, nên kết thúc rất nhanh, tổ đạo diễn định mời mọi người cùng nhau ăn liên hoan, nhưng không ngờ đều bị từ chối.
Tô Nguyên chủ yếu là không muốn nhìn thấy Lý Trình Trình, còn Lục Cẩn muốn đi cùng Tô Nguyên, Giang Thành vẫn còn lịch trình khác nên không có thời gian ăn cơm, Lục Du cũng không thiếu bữa ăn này, định dẫn Hạ Tử Ninh đi trải qua thế giới của hai người.
Một bữa liên hoan cứ như vậy mà giải tán.
Hạ Tử Ninh kéo Tô Nguyên ngồi trên sofa, lấy ra thành quả nghiên cứu gần đây của cậu ra: \”Phẫu thuật thực nghiệm gần đây rất thành công, tôi nghĩ có thể để An An làm phẫu thuật rồi.\”
\”Cảm ơn cậu.\” Tô Nguyên nghiêm túc nói lời cảm ơn, \”Tôi đã lo lắng cho sức khỏe của An An bấy lâu nay, cảm ơn cậu đã nghĩ cho An An như thế, tốn bao nhiêu tiền cậu cứ nói, tôi lập tức đưa cho cậu.\”
\”Không cần, cha của nhóc ấy đã thanh toán hết rồi.\” Hạ Tử Ninh cười nói.
Tô Nguyên nhìn sang Lục Cẩn đang ngồi ở bên cạnh, nhỏ giọng nói một câu: \”Cảm ơn\”
Biết được đứa con là của người khác mà còn có thể đối xử tận tâm với nó như vậy, có thể thấy Lục Cẩn thật sự thích An An, mình cũng nên nói ra thân phận thật sự của An An cho anh ấy biết.
Lục Cẩn cũng dùng ánh mắt đáp lại cậu: \”An An cũng là con trai tôi, đối tốt với nó là lẽ đương nhiên.\”
Tô Nguyên còn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên cảm thấy bụng mình hơi bất thường, lập tức đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh.
Lục Du nghe thấy lời này, vẻ mặt tức giận nói: \”Cũng đâu phải con ruột của anh đâu.\”
\”Em nói nhiều quá\” Lục Cẩn liếc mắt nhìn Lục Du, lén đá một cái vào chân hắn bên dưới bàn.
\”Anh\” Lục Du ấm ức xoa bắp chân mình, \”Anh thật sự muốn cứng rắn với người nhà như vậy sao? Mẹ ngày nào cũng than thở đó.\”