Sau sự kiện định mệnh kia, Minseok vẫn đi học đều đặn dù cho cơ thể vẫn chưa thôi đau nhức. Mọi thứ vẫn vận hành như bình thường, duy chỉ có một điều rằng là bản thân em không tự nhận ra nhưng những bạn học khác đều thấy được rất rõ ràng.
Trên người em luôn thoang thoảng có mùi pheromone của alpha.
Có một vài giả thuyết được tạo ra, tin đồn nhanh hóng được lan truyền rằng Ryu Minseok, sinh viên xuất sắc của khoa bình thường luôn giữ khoảng cách với các alpha khác nay lại đột nhiên lại có mùi của alpha trên người. Tất nhiên tất cả các tin đồn đều không có tính xác thực, mà người duy nhất có cơ sở để hỏi Minseok lại chính là…
\”Anh Minseok dạo này có tiếp xúc với alpha nào không?\”
Choi Wooje nhận phần bánh gạo cay từ Minseok, cũng không khó để nhận ra được anh nhỏ mình khựng lại khó xử. Rồi, thế là hiểu luôn chủ nhân của mùi hương kia là ai. Tuy rằng Minseok quan hệ rất rộng, quen biết cũng rất nhiều thể loại alpha, omega, beta. Nhưng đối với alpha, anh nhỏ cậu luôn dành một khoảng cách nhất định, tất nhiên là vẫn có một vài ngoại lệ khác vì là quen biết từ trước nhưng không nhiều. Mà các alpha thân thiết đó không phải là đang có omega của riêng mình rồi thì cũng chẳng có hứng thú với chuyện yêu đương. Mối quan hệ của bọn họ với Minseok cũng chẳng có gì đáng để Minseok phải phản ứng mạnh như vậy.
Khoanh vùng lại, alpha duy nhất có thể hướng tới chỉ có thể là Lee Minhyung.
Chỉ có thể và chỉ duy nhất.
Nhưng thế thì lại có chuyện để thắc mắc hơn trong câu chuyện thắc mắc đó. Mối quan hệ của Minseok và Minhyung vốn là thứ khó nói. Cả hai đều không còn liên lạc quan hệ gì từ năm ngoái. Minseok chỉ cần thấy Minhyung là vội lảng đi ngay chứ đừng nói là lại gần sát mức tới độ dính cả pheromone. Mà trên đời này chuyện mà gần tới mức dính pheromone lâu tới mức này thì chỉ có chuyện mà ai cũng biết là chuyện gì thôi.
\”Anh và anh Minhyung làm hoà rồi hả?\”
Wooje tiếp tục hỏi khi nhận ra Minseok trở nên lúng túng bằng một câu có lẽ là gây lúng túng hơn. Minseok cũng không có ý định sẽ giấu đứa em này, chỉ là những chuyện liên quan tới Minhyung đều rất khó nói.
\”Chưa làm hoà.\”
Minseok trầm tư đáp lại. Sau chuyện định mệnh đó, Minhyung vẫn không liên lạc gì với em. Số điện thoại cũ em vẫn dùng, tên liên lạc Minhyungie em vẫn giữ, chỉ là không biết đối phương thế nào. Trong Minseok vẫn luôn có một tâm hồn khác tương phản, đối nghịch với em. Giống như một bên em né tránh không muốn hắn chủ động liên lạc gọi điện, nhắn tin, nhưng một bên em lại có chút hụt hẫng khi không thấy động tĩnh gì từ hắn.
\”Anh không nghĩ Minhyung sẽ muốn nhìn mặt anh lần nào nữa.\”
Wooje nghe kiểu nói nửa vời kia thì cũng chưa hình dung được. Nhưng với tâm trạng của anh nhỏ hiện tại thì đầu bông cũng không tiện hỏi thêm, có gì moi móc thông tin từ chỗ Hyeonjoon cũng chưa muộn.
\”Em thì không nghĩ vậy đâu.\”
Wooje vừa ăn bánh gạo vừa nói tiếp.
\”Vì anh là Ryu Minseok nên anh Minhyung sẽ không bao giờ ghét anh đâu.\”


