[Abo ] Kết Hôn Với Bạn Trai Cũ Không Thể Ly Hôn – Hoang Xuyên Đại – Chương 40 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Abo ] Kết Hôn Với Bạn Trai Cũ Không Thể Ly Hôn – Hoang Xuyên Đại - Chương 40

Edit Beta: t.a

—-

Bạc Hành Trạch trước đây như một lão già, điện thoại di động với anh chỉ là phương tiện liên lạc để tiếp nhận thông tin, không phải lúc nào cũng kè kè bên người, bây giờ bây giờ ngày càng sử dụng thường xuyên, hơn nữa còn cười.

Nghiêm Huyền đọc rất nhiều, nhìn mấy giây đồng hồ liền hiểu được nội dung, lập tức hít một hơi, \”Bạc tổng, các anh chơi lớn quá vậy.\”

Bạc Hành Trạch ngẩng đầu, \”Sao còn chưa đi?\”

Nghiêm Huyền cắn răng tức muốn chết, vốn đã không dịu dàng, giờ yêu đương vào càng mất tình người hơn, \”Sếp thân yêu, tôi đến báo cáo công việc!\”

\”Ồ, nói tiếp đi, tôi đang nghe đây.\” Bạc Hành Trạch bảo cô nói tiếp, cúi đầu trả lời Chúc Xuyên.

Nghiêm Huyền nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải không dám cô đã đập đống tài liệu này lên đầu anh, nhịn một chút lại tiếp tục báo cáo công việc, \”Từ lão để ý một số dự án về phát triển khu thương mại ở khu Tây Thành, gồm trường học, sân chơi, khu thương mại toàn diện và cao cấp hơn…\”

\”Không.\”

Nghiêm Huyền tưởng anh không nghe, như đang nghe niệm kinh, nên lúc bị anh đánh gãy lời nói còn giật mình.

Bạc Hành Trạch vẫn còn đang nghe nghe, thậm chí không có chấp nhận cái đề nghị này, thẳng thắn nói: \”Tây Thành là nơi chính quyền và cư dân hỗn tạp, phân tán, không đủ tập trung. Cho dù có được quyền, cho đến khi bắt đầu giao dịch nếu không có quyền mở cửa cũng không thể liên lạc được với họ. rủi ro quá lớn. Khu thương mại cao cấp đã đầu tư quá nhiều, thành Tây lại có quá nhiều sự việc, mở một khu thương mại khác cũng không có ý nghĩa gì. Tôi không có hứng tranh nhau một miếng thịt, giá quá lớn mà lợi ích quá nhỏ.\”

Nghiêm Huyền: \”Nhưng Từ đổng quyết định rồi.\”

Bạc Hành Trạch ngước mắt, ánh mắt xuyên qua ống kính lạnh lùng, sắc bén, \”Tôi mới là tổng giám đốc của Hồng Diệp.\”

Nghiêm Huyền do dự, nói nhỏ: \”Bạc tổng, tôi có chuyện không biết có thích hợp để nói không.\”

Bạc Hành Trạch: \”Nếu như đã hỏi, có nghĩa là muốn nói.\”

Nghiêm Huyền trợn tròn mắt, cô luôn cho rằng người này không có chỗ cho tưởng tượng.

\”Mặc dù tôi biết ngài đều vì lợi ích của công ty, nhân viên dưới ngài cũng rất kính trọng ngài, nhưng có mấy lần họp xong thu dọn đồ đạc tôi nghe thấy mấy đổng sự thì thầm nói ngài…\”

Bạc Hành Trạch nhàn nhạt bổ sung: \”Từ lão lớn tuổi, Từ Ngôn còn quá nhỏ không có khả năng, Hồng Diệp là do tôi điều hành.\”

Nghiêm Huyền gật đầu, \”Vậy nếu làm chuyện này, Từ lão không phải cũng nghĩ như vậy sao?\”

\”Như vậy, tôi nghĩ như vậy, bọn họ tưởng sẽ ngăn được tôi?\”

Nghiêm Huyền đột nhiên cảm thấy anh thay đổi rồi, nếu như trước đây giống như một cỗ máy chỉ biết kiếm tiền, hiện tại càng giống người sống, sẽ cười nhạo, nghi hoặc, mỉa mai, hai đầu lông mày tồn tại một sự ngông cuồng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.