Editor: Cua🌷
_
Đây là quấy rối tình dục, ngài phải chịu trách nhiệm.
\”Có vẻ cậu rất bài xích việc bị Alpha đụng chạm…\”
_
Mặc dù Dean đã nghe lời bác sĩ dặn dò hạn chế tiếp xúc với Ivan, nhưng Ivan lại không an phận như vậy, cậu ngủ hết một ngày, việc đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là đi tìm Dean: \”Ngài suy nghĩ thế nào rồi?\”
Ivan tới tìm hắn vào bữa tối, Dean không mời cậu tới nhà ăn lại có vẻ hơi thất lễ. Nghi thức hoàng gia ở phương diện nào đó mà nói vô cùng phiền toái, tuy rằng hắn đã sống hai mươi mấy năm trong cung điện vẫn cảm thấy như vậy. Nhưng Dean cũng không phải người cứng nhắc, qua cách nói chuyện và cách hắn làm việc cũng có thể nhìn ra được. Huống chi này hôm qua hắn đã biết được quá nhiều tin tức, đều là về Ivan, nhưng khi Omega ngồi ngay trước mặt hắn cũng không nhắc đến cái gì.
Hắn phất tay ý bảo những người khác lui ra ngoài, thời điểm chỉ có hai người, hắn mới nói: \”Omega chủ động như cậu thật là hiếm thấy.\”
Mặt Ivan hết đỏ lại trắng, hết trắng lại hồng. Chút ảo tưởng của cậu dành cho Dean nháy mắt biến mất. Sao cậu có thể cho rằng Dean sẽ lo lắng cho mình chứ, hắn hẳn là đang trêu đùa cậu đi.
Dean nhìn sắc mặt Ivan, chợt nhận ra lời nói của mình có chút khó nghe, nhưng lại không thể không nói tiếp:\” Có phải cậu còn chuyện giấu ta hay không?\”
Ivan dừng một chút, rốt cuộc hiểu ra tại sao Dean lại nói như thế, chuyện về Louis chỉ cần điều tra một chút sẽ rõ ngay lập tức. Nhưng muốn cậu chính miệng nói ra thì có chút khó khăn: \”Ta không có giấu…\”
\”Chuyện Louis đối với cậu là thật?\” Dean biết Ivan hẳn là không muốn nói, dứt khoát hỏi, \”Nếu cậu có bất cứ điều gì giấu giếm, thứ lỗi ta không có cách nào đáp ứng điều kiện của cậu.\”
Ivan mở to hai mắt nhìn hắn, trong con ngươi lẫn lộn nhiều cảm xúc. Nhưng cậu vốn dĩ muốn đối phương giúp đỡ, còn dám lấy chính mình ra trao đổi, hẳn là nên bày tỏ sự chân thành: \”Là sự thật.\”
Ivan cúi đầu nói những lời này cho nên không thấy được màu mắt Dean nháy mắt đỏ lên. Nhưng rất nhanh lại quay trở về màu xanh trong suốt.
Dean tiếp tục hỏi: \”Bởi vì cậu không muốn bị hắn đánh dấu, cho nên mới chạy đến đây?\”
Ivan vẫn duy trì tư thế cúi đầu, không thể thấy biểu cảm trên mặt, cậu gật gật đầu, hai giọt nước mắt trên lông mi phảng phất rơi xuống: \”Hắn giết…… Hắn giết cha của ta……\”
Cậu cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nhưng pheromone lại không nghe theo mà lan tỏa khắp nơi.
\”Xin lỗi, là ta không đúng.\” Dean biết mình đã kích thích cậu, thành tâm xin lỗi, hắn thu lại toàn bộ pheromone, tận lực để không gây ảnh hưởng đến Ivan, \”Cậu biết đấy, vì an nguy của nhân dân đế quốc, ta không thể không hỏi như thế…\”
Ivan gật đầu hiểu rõ, cậu cũng không giống những Omega bình thường được nâng niu trong tay, từ nhỏ cậu đã được đào tạo để trở thành vua của một nước. Đổi lại nếu là cậu, cậu chắc chắn không thể tin được một người ngay cả nói thật cũng không dám. Chẳng qua loại chuyện này khó mà có thể chịu đựng được, thậm chí cậu không hề muốn phải nhớ lại, chỉ là vẫn không nhịn được nhớ tới lời dặn cuối cùng của cha trước khi cậu lên phi thuyền rời đi…